“Tôi đã xin tạm ngừng sản xuất rồi, 9 giờ tối mai tôi sẽ dẫn đội đi vào đó đào hang chuột, đến lúc đó tiếng động phát ra sẽ rất lớn, thuận tiện cho hai người hành động.”
Trịnh Nhất Hiên sắp xếp toàn bộ chi tiết với Khương Nặc, lại cầm giấy bút ra vẽ lại toàn bộ bố cục phần hạch tâm của khu vực nhà máy cho Khương Nặc xem, vừa vẽ vừa giải thích, cố gắng để cô làm quen với toàn bộ khu vực nhà máy.
“Hiện tại những nơi chúng tôi có thể vào chính là nhà kho, khu nghỉ ngơi, phân xưởng.” Trịnh Nhất Hiên nói: “Khu nghiên cứu và khu tài liệu muốn vào thì phải xin phép trước, mà hầu hết những nơi này đều có camera giám sát, không dễ làm lắm, nếu như muốn đi thì cho tôi thêm hai ba ngày nữa.”
“Không cần.” Khương Nặc lạnh nhạt nói.
Cô có thể cảm nhận được sự tin tưởng hết lòng của Trịnh Nhất Hiên, nếu vì lòng riêng của mình mà cô lôi kéo anh ta vào thì sẽ phải gánh trách nhiệm rất lớn.
Nhưng điều này cũng không cần thiết, chỉ cần đào xuống dưới đất rồi muốn đi tới đâu thì cứ đào tiếp, không cần phải làm quá nhiều thủ tục như vậy, còn khiến người ta hoài nghi.
Sau khi hai người thương lượng xong, Trịnh Nhất Hiên rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT