Hai người nói chuyện với nhau đến điểm là dừng, vừa vặn là giờ cơm, Giang Cầm giữ cô lại ăn cơm.
Khương Nặc không từ chối.
Giang Cầm lấy từ trong ngăn tủ ra mấy nắm cơm hâm nóng trên bếp, lại mở một cái túi đựng thức ăn lấy ra mấy viên thịt gà thái nhỏ ăn cùng với cơm nắm.
Hương vị cũng rất ngon.
“Ăn thêm đi.” Giang Cầm nói: “Gần đây căn cứ mới nhập kho, phần của tôi ăn không hết, cô lấy về một ít, để tôi làm phiếu nhận cho cô.”
Trong lòng Khương Nặc khẽ động, nhưng trên mặt lại không đổi sắc, chỉ hiếu kỳ nói:
“Trời rét căm căm thế này mà căn cứ còn có thể trồng được lương thực sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT