Lần đầu tiên nhìn thấy Hồng Tiểu Oánh sau khi hạ phóng, Lê Bình cảm thấy bà đã thay đổi rất nhiều, không chỉ về ngoại hình mà còn cả tính cách.
Trước đây, Hồng Tiểu Oánh bề ngoài tuy có vẻ kiêu ngạo, nhưng bản chất lại mềm yếu, dễ bị người khác lợi dụng mà không hề hay biết. Ai tinh ý cũng có thể nhận ra rằng nhà họ Hồng đang kiểm soát bà ta.
Có đôi khi Lê Bình nhìn thấy điều đó không vừa mắt nên đã âm thầm nhắc nhở, nhưng kết quả chỉ khiến Hồng Tiểu Oánh càng ghét bà hơn. Tốn công vô ích mà còn mang tiếng xấu, dần dần Lê Bình cũng không quản nữa, không biết giờ đây Hồng Tiểu Oánh có suy nghĩ thấu đáo hơn hay không.
Từ lần trước nhìn thấy Hồng Tiểu Oánh bày trò khôi hài, Lăng Vân Duyệt không gặp lại hai người này nữa, gần như đã quên mất sự tồn tại của họ. Không ngờ lại bất ngờ gặp gỡ, và cô cũng chưa kịp nói chuyện với mợ về điều này.
"Đi thôi." Lê Bình vỗ vỗ tay Lăng Vân Duyệt, ý bảo cô đi theo. Mỗi người có một cuộc sống riêng. Bà cũng không thể can thiệp, hơn nữa hiện tại bà càng không có lập trường để đi nói về cuộc sống của người khác.
"Con gặp hai lần rồi mà vẫn quên chào hỏi." Lăng Vân Duyệt nhỏ nhẹ nói.
Thật ra lần đầu tiên gặp, cô cũng định chào hỏi, nhưng tiếc là mãi không có cơ hội, sau đó lại quên mất. Tất nhiên, nếu cậu hai của cô biết điều thì tốt nhất nên tránh đi con đường này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT