Lê Bình vẫy tay nói: "Đưa gì đâu, chỉ hai bước đường thôi mà.”
Lăng Vân Duyệt không để ý, cười nói: "Không sao ạ, vừa lúc Tiểu Mạn Mạn và Trâu Tư Khang cũng chưa tan học." Bình thường đi đâu cô cũng đi xe đạp, chỉ có buổi trưa giờ tan tầm mới có cơ hội đi bộ một chút.
“Không kêu tên đầy đủ, Tiểu Khang.” Lê Bình không đồng ý lắm với cách gọi đó, nhưng cũng không từ chối lời đề nghị của Lăng Vân Duyệt. Nghĩ đến giao lộ cũng không xa, hai người họ đi cùng nhau cũng có thể trò chuyện nhiều hơn.
Lăng Vân Duyệt mỉm cười tưởng tượng ra phản ứng của Trâu Tư Khang khi nghe cách gọi mới này.
Từ nhà Tây đến giao lộ không xa. Lúc này đang là giờ tan tầm, mọi người lục tục đi về nhà. Khi đi qua khu phố Bắc Đại, dù không mua sắm gì họ cũng sẽ chậm bước chân lại để nhìn ngắm.
“Hai con ở bên này thuận tiện hơn.” Lê Bình nhìn hai bên cửa hàng, rất thích bầu không khí náo nhiệt ở đây.
Ở Đại đội Hồng Tinh nơi bà hạ phóng về, mười mấy năm nay họ muốn đi một chuyến công xã cũng là điều xa vời. Nhớ đến Tiểu Huy ngày trước lúc nào cũng ngây ngốc nhìn ra xa, bà cảm thấy xót xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT