Lăng Vân Duyệt vừa nhìn thấy tình huống này liền cảm thấy có chút không ổn, vội vàng ôm lấy eo Trâu Tư Khang.
Quả nhiên ngay giây tiếp theo, chiếc xe đạp loạng quạng một chút rồi lại ổn định.
Trâu Tư Khang thở dài bất lực, hắn cũng nhận ra rằng con trai mình rất hay giỡn khi đi xe.
“Trâu Nghiên Xuyên, cậu đi chơi à?” Bạch Nha Nhã nghe thấy có người gọi mình, có chút bất ngờ, ngẩng đầu nhìn thấy Trâu Nghiên Xuyên đang đứng dậy vẫy tay, cũng vẫy tay theo và gọi to.
Từ lần trước Trâu Nghiên Xuyên giúp nó, thỉnh thoảng gặp nhau ở trường học, hai đứa cũng chơi với nhau một lúc. Cuối cùng nó cũng có bạn chơi rồi.
“Ừ. Đi chơi với ông ngoại, tạm biệt!” Mặc dù Trâu Tư Khang đi xe chậm, nhưng chỉ chốc lát sau đã bỏ xa Bạch Nha Nhã lại phía sau.
Bạch Nha Nhã cũng vẫy tay chào, nhìn theo chiếc xe đạp cho đến khi không còn nhìn thấy bóng người mới tiếp tục ngồi lại chỗ cũ. Trong tay tiếp tục chơi hoa chẻ, dường như những gì vừa xảy ra chỉ là ảo giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT