“Thật đúng là phong cách hào môn, làm tôi mở mang tầm mắt đấy.” Ánh mắt Nam Xuyên nhìn chằm chằm Mộc quản gia, giọng điệu sắc bén, “Nếu thật sự phải so về thân phận, Hoài Ninh là thiếu gia của nhà họ Dụ, còn ông chỉ là một quản gia mà thôi!”
“Chẳng trách người ta vẫn nói mắt thấy mới là thật, thì ra mấy nhà hào môn đều đối xử với thiếu gia nhà mình như thế này sao?”
Sắc mặt Mộc quản gia lập tức trở nên khó coi, trong đáy mắt lờ mờ hiện lên cơn giận nhưng vẫn cố kiềm nén chưa bộc phát.
Một người hầu đi theo phía sau lặng lẽ đánh giá Nam Xuyên, trong lòng âm thầm nghĩ —
Mộc quản gia ở trong nhà này mấy chục năm, vì luôn tham gia vào chuyện dòng dõi của ông cụ, tuy thân phận chỉ là người hầu, nhưng trong nhà cũng có chút tiếng nói. Ông ta thường xuyên lấy danh nghĩa “ông chủ” ra để sai bảo người khác, nói năng tùy tiện, mắng chửi không nể mặt ai, thật sự rất khó nghe.
Chỉ tiếc rằng, Mộc quản gia rất được lòng Dụ lão gia, còn bọn họ chỉ là những người hầu làm công ăn lương, căn bản không có quyền lên tiếng.
Năm ngoái, từng có một thiếu niên trẻ trong nhà tranh chấp với Mộc quản gia, kết quả chưa tới ba ngày đã bị tìm cách đuổi ra ngoài! Từ sau lần đó, mọi người trong nhà đều ngậm miệng không dám lên tiếng, càng không dám nói thẳng, sợ bị Mộc quản gia lén lút mách lẻo trước mặt Dụ lão gia, đến lúc đó có kêu trời cũng vô ích!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play