“Bị ôm nhầm rồi.” Mạnh Trân che mặt, đau đớn tột cùng mà nói ra sự thật, “Tiểu Tiện và Nam Xuyên đã bị ôm nhầm… Tiểu Tiện không phải con ruột của Vệ Quốc, cũng không phải con của tôi. Đứa trẻ tên Nam Xuyên kia mới chính là máu mủ ruột rà của chúng ta.”
“Cô nói cái gì?”
Dụ Vệ Quốc sững người tại chỗ, đôi mắt run rẩy dữ dội.
“Tôi, Mạnh Trân, không phải loại đàn bà lăng loàn, sau lưng chồng mình mà đi ngoại tình với đàn ông khác! Sở dĩ Tiểu Tiện và ông không có quan hệ cha con, là vì ngay từ khi mới sinh ra đã bị ôm nhầm rồi!”
“Ngay từ đầu đã sai rồi!”
Mạnh Trân vùng vẫy trong cơn điên loạn xen lẫn khắc chế, giãy giụa như kẻ mất trí. Mọi chuyện đã đến nước này, bà không còn biết thế nào mới là đúng, thế nào mới là sai nữa!
Dụ lão gia lùi lại một bước, may mà có quản gia kịp thời đỡ lấy, nếu không đã ngã quỵ xuống đất. Ông ta thở hắt ra một hơi dài, lạnh giọng chất vấn, “Mạnh Trân! Cô là tức quá hóa mê sảng? Hay đang cố tìm cách trốn tránh sai lầm của chính mình?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play