Ngày hôm sau, nhóm Dụ Hoài Ninh ngồi xe trở về Đào Khê Ao. Xe của bọn họ vừa đến cổng thôn, từ xa đã thấy một cột khói đen cuồn cuộn bốc lên.
“Tiểu thiếu gia, hình như có cháy?” Trịnh Dung, người ngồi ghế trước, là người đầu tiên phản ứng, lo lắng suy đoán, “Hình như… hướng đó là vị trí nhà cũ!”
Dụ Hoài Ninh nhíu mày, lập tức ra lệnh cho tài xế: “Lái nhanh lên!”
Tài xế Trần lập tức đạp chân ga, gấp rút lao về phía cột khói đen.
Ngôi nhà cũ phía sau bị dãy nhà phía Tây che khuất, chỉ có một con đường nhỏ hẹp đủ cho một người đi qua. Không ít dân làng cầm theo thùng nước của nhà mình, hối hả chạy tới chạy lui để dập lửa.
“Không ổn rồi! Bà ngoại…” Dụ Hoài Ninh trong lòng căng thẳng, vội vàng lao xuống xe. Thời Tranh và Trịnh Dung thấy vậy, liền một trước một sau đuổi theo.
Nhà cũ của Tống gia được xây bằng gỗ, ngọn lửa bùng lên dữ dội. Từ bên ngoài nhìn vào, gần như một nửa căn nhà đã bị thiêu rụi. Đồ đạc trong phòng cháy thành từng mảng, tiếng lửa bén vào gỗ phát ra những âm thanh “bùm bùm”, nghe mà cũng thấy hoảng hốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT