Dụ Hoài Ninh vừa nghe đã nhận ra giọng người đến, trong mắt lóe lên tia chán ghét nhưng nhanh chóng vụt tắt. Cậu vẫn giữ vẻ bình tĩnh, quay đầu nhìn qua, “Dụ Tiện, sao anh lại ở đây?”
“Ồ, câu này không phải nên là tao hỏi mày hay sao?” Dụ Tiện tràn đầy khinh thường, liếc mắt đánh giá cậu từ đầu đến chân, cười nhạt: “Xem ra dạo này mày dư dả tiền bạc lắm nhỉ, còn có thời gian rảnh để lui tới mấy chỗ như thế này?”
“Chuyện này chẳng phải anh rõ nhất sao?” Dụ Hoài Ninh nhàn nhạt đáp, giọng điệu thản nhiên nhưng từng câu từng chữ lại cố ý đâm thẳng vào điểm đau, sắc bén không chút nương tay, “Trong tay tôi có một ngàn vạn, không nhiều không ít, tiêu thế nào cũng chẳng hết ngay được.”
“... Mày!” Dụ Tiện tức đến nghẹn lời, trừng mắt nhìn cậu, lửa giận bùng lên trong đáy mắt.
Lần trước ở K, Dụ Tiện vung tay tiêu sạch một ngàn vạn chỉ trong một đêm. Chuyện này đương nhiên không thể giấu được Dụ lão gia. Ông ta đã mắng hắn một trận tơi bời, thậm chí còn ra lệnh cấm túc nửa tháng.
Với tính cách ham chơi không biết kiềm chế, lần này bị phạt rõ ràng khiến Dụ Tiện nghẹn khuất đến phát điên.
Hắn trước sau vẫn cho rằng, kẻ đầu sỏ gây ra tất cả chuyện này chính là Dụ Hoài Ninh! Trước kia, hai anh em họ vốn chỉ không thân thiết, ngay cả việc giả vờ khách sáo cũng lười làm. Nhưng bây giờ, hắn thực sự căm ghét Dụ Hoài Ninh vô cùng!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play