“Thuận Buồm Xuôi Gió” sau cùng được dùng kỹ thuật đơn giản nhất nhưng nó đặc biệt ở chỗ là toàn bộ khuôn mẫu được khảm nạm trong một cái mâm nhỏ màu trắng dáng tròn, khác với những tác phẩm lập thể trước. Mâm nhỏ màu trắng dáng tròn làm nền, một chiếc thuyền giương buồm chạy trên biển cả, tầng tầng lớp lớp bọt biển, chim Hải Âu bay lượn, còn có thể nhìn thấy cây bên bờ, bên cạnh còn dựng một dòng chữ… Thuận buồm xuôi gió.
Ba tác phẩm không giống nhau rất có tính đại diện, Bạch Du rất có lòng tin với những tác phẩm này, chỉ cần là người có mặt thì sẽ bị vẻ đẹp làm ngạc nhiên.
Đương nhiên là Bạch Du không cung cấp miễn phí cho công xã ba tác phẩm này, sau khi nhà máy mở, công xã phải mua lại với giá cả thỏa đáng.
Âu Dương Văn Khiên bày tỏ vẻ không có ý kiến lần nữa.
Anh ta không phải là người thích chiếm lợi, Bạch Du, thợ cả Ngũ và thợ Triệu đã bỏ số tiền lớn và tâm sức để chế tác ra những tác phẩm này, sao anh ta có thể không biết nhục không chịu bỏ ra một xu nào để chiếm thành của riêng chứ.
Sau khi bàn bạc xong tất cả mọi chuyện thì cũng đã tới giờ ăn trưa, Bạch Du định mời hai người ở lại ăn cơm.
Nào ngờ cô vừa mới lên tiếng, Âu Dương Văn Khiên đã kéo Hạ Hải Sinh đứng lên, nói rằng “Chúng tôi không đói, chúng tôi không đói chút nào”, sau đó vội chạy khỏi sân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play