Không biết là lòng tin của Bạch Du đã thuyết phục Âu Dương Văn Khiên hay là anh ta muốn thay đổi tình trạng của công xã, sau khi suy nghĩ xong, anh ta nhìn Bạch Du rồi gật đầu đầy nghiêm túc: “Được, vậy chúng ta sẽ vay tiền Ngân Hàng! Chẳng qua là cô cảm thấy chúng ta nên vay bao nhiêu mới là ổn khi vừa bắt đầu?”
Bạch Du suy nghĩ một lúc rồi nói: “Trước tiên vay tám trăm đồng, dùng năm trăm đồng mua hai cái máy mài bàn đá, còn ba trăm đồng để mua các công cụ khác và làm vốn lưu động. Không thể ít nữa, nếu ít nữa thì sẽ có rất nhiều thứ không bắt đầu được.”
Tám trăm đồng!
Vay tám trăm đồng!
Tám trăm đồng đối với Hạ Hải Sinh mà nói là con số trên trời, đoán chừng cả đời anh ấy cũng không kiếm được nhiều tiền như vậy!
Trái tim Hạ Hải Sinh đập rộn ràng, hơi thở dồn dập, ngay cả nước bọt cũng quên nuốt, cứ ngây ngốc nhìn chằm chằm vào cậu của anh ấy.
Trái tim của Âu Dương Văn Khiên đập nhanh không thua Hạ Hải Sinh, anh ta cảm thấy mỗi một nhịp tim đều đập mạnh tới mức làm xương sườn rung động, anh ta chần chờ một lúc rồi cắn răng thật mạnh nói: “Được, chốc nữa khi về tôi sẽ chuẩn bị tài liệu ngay, sau đó tới Ngân Hàng xin vay tám trăm đồng!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT