Vẻ mặt Mã Tú Lan vừa cảm kích vừa ngại ngùng: “Thật là ngại quá, lại để đồng chí Bạch tốn tiền nữa rồi. Chiêu Đệ đang ở bãi đánh bắt cá giúp bán cá, thím bảo Phán Đệ đi kiếm con bé về.”
Phùng Chiêu Đệ muốn kiếm thêm nhiều tiền, ngoài việc nửa đêm theo chân đàn ông ra biển, ban ngày còn tới bãi đánh bắt cá giúp rửa sạch cá và bán cá, cô ấy vô cùng vất vả nhưng một ngày không kiếm được bao nhiêu tiền cả, thậm chí còn mệt tới mức đau lưng mỏi eo, Mã Tú Lan đau lòng cho con gái nhưng sức khỏe của bà ấy không tốt nên không thể làm việc nặng được, chỉ có thể ở nhà làm đế giày bán cho Cung Tiêu Xã.
Phán Đệ nghe lời mẹ cô bé nói thì lập tức vắt chân lên cổ chạy đi kiếm chị.
Không tới mười phút sau, Phùng Chiêu Đệ đã vội chạy về, vừa chạy vừa thở dốc: “Bạch Du, cô tới kiếm tôi à?”
Bạch Du gật đầu: “Không phải lần trước tôi đã nói có lẽ có một công việc cho cô ư, giờ đã có công việc rồi, nếu cô đồng ý thì ngày mốt theo tôi tới công xã Phi Ngư, về phần tiền lương cụ thể, chốc sau chúng ta sẽ bàn bạc lại.”
Đây quả thật là chuyện vui như lên trời.
Cả nhà Phùng Chiêu Đệ ngạc nhiên tới ngây người, nửa ngày sau vẫn chưa có phản ứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play