Đoàn trưởng Viên nhìn theo tầm mắt của mẹ mình về phía Lê An An, rồi bật cười: “Chỉ có An An mới có thể chơi chung với mấy đứa con nít kém cả một thế hệ, còn kéo cả Tuyết Mai vào nữa chứ.”
Trời dần tối, người lớn trò chuyện thì không cần bận tâm trời sáng hay tối, nhưng đá cầu thì không, trời tối không còn nhìn rõ trái cầu nữa.
Dù vậy đám con nít cũng có trò khác để chơi, mấy đứa nhỏ rủ rê nhau bắt đầu tổ chức chơi trốn tìm, đầu tiên là thống nhất ai bắt trước, ai trốn trước, phạm vi trốn tìm,…
Lê An An nhìn mấy đứa nhỏ đang ríu rít thảo luận với nhau, chỉ nghe thôi mà cô cũng muốn tham gia rồi.
Khu nhà công vụ có rất nhiều chỗ để trốn, mấy đống củi, góc tường, hay những chỗ khuất tầm nhìn nhờ nguyên lý ánh sáng, chỉ cần động não một chút là cô đã nghĩ ra mấy chỗ trốn thích hợp rồi.
Nhưng nhìn lại thì đứa lớn nhất trong đám còn chưa đủ mười bốn tuổi, nên cô đành từ bỏ, chứ chơi với tụi nhỏ có khác nào là ỷ lớn bắt nạt con nít đâu.
Mà thôi, cô lại bắt đầu cưa sừng làm nghé rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play