Rất tốt, mục tiêu đã bị chuyển hướng, không ai nghi ngờ đó là mùi thức ăn, mọi người đều quay sang nhìn những người đàn ông xung quanh.
“Không phải tôi, tôi mới tắm hôm trước đây. Không tin thì ngửi thử xem.”
“Tôi không thèm ngửi đâu.”
“Nhìn tôi làm gì? Không phải tôi, chị xem quần áo của tôi này, mới thay đấy.”
Lê An An nghe thấy mọi người nói chuyện, cảm thấy nếu cứ tiếp tục thì mình sẽ bị bại lộ mất. Cô bèn vờ vịt ra vẻ thấu hiểu: “Thôi được rồi, mọi người nhịn một chút đi. Gần đây thu hoạch vụ thu, chắc anh ấy làm việc mấy ngày liền, mệt đến mức không muốn thay quần áo. Chao ôi... Cũng không dễ dàng gì, chúng ta thông cảm một chút.”
Những người xung quanh nghe cô nói vậy, không biết là nghĩ gì, hay chính họ cũng là nông dân nên hiểu được nỗi khổ của nhà nông, hoặc là cảm thấy không nên nói nặng lời với những người nông dân, dần dần tiếng phản đối cũng lắng xuống.
“Thôi được rồi, nhịn một lát đi, dù sao tôi cũng sắp xuống xe rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT