Lê An An mỉm cười gật đầu, vừa định quay về phòng thì bị anh gọi lại: “An An, đợi một chút.”
Lê An An siết chặt cái khăn trong tay, căng thẳng quay đầu lại: “Dạ?”
Viên Dã cười: “Tôi chỉ muốn nói với cô là cảm ơn cô. Lần này về, Tiểu Thạch Đầu gần như thay đổi hoàn toàn, Nha Nha trông cũng cởi mở hơn nhiều. Còn mẹ tôi nữa, so với nửa năm trước thì tinh thần của bà tốt hơn hẳn, cũng hay cười nhiều hơn, đã có da có thịt hơn trước. Tất cả những thay đổi này đều là từ khi cô đến. Cảm ơn cô.”
Lê An An nghe xong thì liên tục xua tay, vội nói: “Không cần, không cần đâu anh. Thím và mọi người cũng đối xử với tôi rất tốt, chỉ là giúp đỡ lẫn nhau thôi. Với lại tôi cũng ăn uống ở nhà anh không ít, anh không biết tôi ăn uống phung phí cỡ nào đâu. Theo lời Viên Tiểu Tứ nói, gà ở Tiểu Lý thôn sắp bị tôi ăn sạch rồi đấy.”
He he.
“Sau này tôi sẽ làm ở đảo Giao, nếu cô có muốn mua hải sản gì cứ nói với tôi. Thỉnh thoảng hải quân và lục quân cũng có mấy cuộc diễn tập chung với nhau, đến lúc đó nếu cô cần gì cứ nhờ mẹ tôi chuyển lời, tôi sẽ nhờ người mang về. Bây giờ khoảng cách gần rồi, muốn gửi gì cũng tiện hơn.”
Lê An An ngơ ngác: “À, hải quân với lục quân có nhiều liên hệ thế à? Vậy mà tôi cứ tưởng hai bên không liên quan gì tới nhau cả chứ. Nhưng không cần phiền phức vậy đâu. Khi nào anh về muốn mang gì về thì cứ mang, tôi có quen với sĩ quan hậu cần ở đây. Nếu muốn ăn gì mà ở đây không có thì tôi sẽ nhờ anh ấy mua giúp, có báo cáo đầy đủ, không sao đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT