Mặc dù quả dứa này nhìn hơi héo nhưng ở những năm bây giờ chắc chắn là một loại quả hiếm có. Người khác muốn ăn cũng không có mà ăn, "vật hiếm thì quý".
Tần suất nhìn thấy dứa ở đây còn ít hơn chuối, thứ này dễ hỏng, hương vị cũng không được nhiều người ưa thích bằng chuối. Thường thì chỉ có thể nhờ người thân, bạn bè hoặc mấy kênh mua hàng đặc biệt mang từ phương Nam đến, giống như bây giờ. Hôm nay được ăn một lần, không biết lần tới được ăn là bao giờ.
Tuy nhiên cô cũng không thèm lắm, cô có cảm giác khá bình thường với dứa, không thích lắm, đi tiệm hoa quả tám trăm lần cũng không mua một lần.
Bởi vì xử lý dứa rất phiền, gọt vỏ đã tốn công mà còn phải ngâm nước muối để loại bỏ vị chát và ngứa lưỡi. Thôi được, nói cho cùng thì là không thích mùi vị của dứa, chứ nếu không dù có phiền phức đến mấy cô cũng sẽ ăn. Giống như quả mít, người cũng như tên, mức độ phiền phức phải nói là dứa không có cửa sánh bằng. Mít là thứ quả khó sơ chế nhất mà cô từng gặp.
Nhưng mỗi khi đến mùa, cô vẫn sẽ mua cả một quả mít, từ từ lột rồi từ từ ăn. Người mê ăn uống là như vậy, không có trái cây phiền phức, chỉ có trái cây thích hay không thích ăn.
Lê An An đeo găng tay gọt vỏ và cắt quả dứa trông bình thường trong tay. Ừm, bên trong thì cũng khá ổn, nhưng cũng phải ăn nhanh thôi, loại quả này không để được lâu.
Sau đó cô ngâm dứa vào nước nóng, thêm một lượng muối vừa đủ, ngâm khoảng hai, ba phút. Sau đó đổ đi, rửa lại bằng nước lạnh là xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT