Lê An An và nhân viên bán hàng đứng bên cạnh hóng hớt, rồi cảm thán cô bé mũm mĩm tuy bướng bỉnh nhưng lúc khóc rất đáng yêu, không khiến những người xung quanh thấy khó chịu.
Nhìn cô bé khóc là muốn cười. Cuối cùng hai mẹ con giằng co gần mười phút, người mẹ trẻ kia vẫn không thuyết phục được đứa con gái bướng bỉnh của mình. Cuối cùng chỉ có thể mua đôi giày vải trắng vừa khít chân kia.
Vừa đi người mẹ vừa cúi đầu cằn nhằn với cô bé mũm mĩm đang cười sung sướng đến mức chảy nước mũi nước dãi tùm lum: “Từ Giai Niệm, con cứ đắc ý đi, lát nữa về nhà mẹ sẽ bảo cha phạt con, bảo con đổi giày mà không đổi, để rồi mẹ xem con mang được mấy ngày, vài hôm nữa là chật cứng ngay…”
Cô bé mũm mĩm nắm tay mẹ, tự cười đùa một mình, thỉnh thoảng còn ngẩng đầu lên cười ngờ nghệch với mẹ. Lê An An đứng ở xa mà vẫn có thể cảm nhận được sự bất lực phát ra từ người mẹ trẻ kia, cô bé mũm mĩm này đáng yêu quá. Từ Giai Niệm, Giai Niệm…
Họ “Từ” khá bình thường, nhưng cái tên vừa hay vừa ấm áp… Một cô bé mũm mĩm hạnh phúc.
“Đồng chí, chào chị, giúp tôi tìm một đôi giày vải trắng cỡ 16cm.”
Mua cho Nha Nha một đôi, cô thấy khá bình thường như có lẽ con gái tầm tuổi cô bé sẽ thích nhỉ? Nếu không vừa nãy cô bé kia cũng không khóc la ăn vạ nhất quyết không cởi ra đúng không. Lê An An mua đủ rồi thì lại đến hiệu sách dạo một vòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play