Giờ Tiểu Thạch Đầu ăn trái cây đã không cần nghiền nhuyễn ra nữa mà có thể cắt thành miếng nhỏ để luyện khả năng nhai của thằng bé.
Phần dưa lê gần ruột mềm hơn, sánh mịn ngọt ngào giống mật ong, còn phần gần vỏ thì giòn sần sật và mọng nước. Độ ngọt của dưa lê Đông Bắc có thể sánh ngang với vải thiều, nhưng nhờ hương thơm tươi mát độc đáo mà ăn nhiều không ngán như vải thiều.
Nếu để trong tủ lạnh một lúc, cắn một miếng, nước dưa lê ngọt lịm mát lạnh ứa ra làm ê buốt cả răng, đánh tan hết cái oi bức của mùa hè. Nhưng con nít chắc chắn không thể ăn lạnh như vậy.
Dưa lê để ở nhiệt độ phòng cho em bé một tuổi ăn sẽ không quá cứng, ăn ngon mà lại không làm hại răng. Bây giờ răng sữa của thằng bé vẫn chưa thể ăn đồ quá cứng.
Lúc thím Trần xử lý dưa lê, Tiểu Thạch Đầu lon ton theo bà vào trong, sau đó lảo đảo đi đến ôm chặt chân Lê An An: “An!”
Cũng lạ thật, sau khi qua sinh nhật một tuổi, không biết từ ngày nào mà Tiểu Thạch Đầu đột nhiên có ham muốn giao tiếp cực lớn, bắt đầu thích giao lưu với mọi người, đặc biệt thích nói chuyện với những người xung quanh. Khả năng diễn đạt ngôn ngữ của thằng bé phát triển nhanh chóng, chỉ vài ngày đã học được cách diễn đạt ý nghĩa phong phú bằng rất ít từ. Mặc dù số lượng từ ngữ nắm vững còn ít, nhưng dục vọng giao tiếp của thằng bé cực kỳ mạnh mẽ.
Cho nên cuối cùng Lê An An đã nhận được biệt danh “An” này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play