Sau khi cả nhà ăn xong rồi ra khỏi tiệm cơm quốc doanh, tâm trạng ai cũng đều khá tốt. Món ngon là thứ có thể khiến tâm trạng con người tốt lên! Đối với Lê An An, người vừa là đầu bếp vừa là người sành ăn thì điều này càng phù hợp với cô hơn. Khi được ăn một món ngon, niềm vui chắc chắn sẽ lớn hơn tinh thần hiếu thắng.
Dù cô không hỏi nhưng cô đoán chắc đầu bếp nấu bò hầm tương này là là con nhà nòi, nắm giữ công thức vô cùng hoàn chỉnh. Hương vị quá ngon, dù thêm một chút hay bớt một chút đều sẽ làm mất đi vị ngon vốn có.
Tuy nhiên cô cũng không đi hỏi lai lịch của người ta. Vì cô không phải người hiếu kỳ đến mức đó. Được ăn ngon mới là điều quan trọng với cô.
Trong lúc cả nhà ăn cơm, Tiểu Thạch Đầu uống sữa no căng rồi bắt đầu lăn ra ngủ. Đoàn trưởng Viên đang bế cậu bé. Trạm tiếp theo họ dự định đi xem phim.
Đến thành phố ăn uống no nê rồi thì phải đi dạo phố xem phim chứ đúng không? Thời đại nào cũng vậy. Vừa hay Đoàn trưởng Viên không hứng thú với phim ảnh, vậy cứ để anh ấy bế Tiểu Thạch Đầu đi tìm bạn, cả nhà chia thành hai nhóm.
Lê An An: “Đoàn trưởng Viên, nếu lát nữa Tiểu Thạch Đầu thức dậy, anh thấy thằng bé vẫn vui vẻ thì đưa thằng bé đi cắt tóc nhé, tóc dài sắp phủ mắt rồi. Còn nếu thằng bé mà gắt ngủ khóc quấy cứ đưa thằng bé đi tìm tôi với thím Trần, khỏi cắt tóc cũng được.”
“Được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play