"Hai tháng nay rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, thường xuyên thấy đưa tin nhiều nơi bị sụp đổ, đây đã là nơi thứ bao nhiêu bị hư hại rồi chứ?"

"Nói hư hại thì quá nhẹ nhàng rồi, cái này rõ ràng là bị đánh bom mới đúng. Nhìn mấy nơi đó xem, gần như bị nát vụn rồi. Những người may mắn thoát chết đó sợ là so với mất mạng cũng không tốt hơn là bao, nhà cửa xe cộ đều mất hết, người thân cũng không còn. Không biết sau này bọn họ phải sống làm sao nữa."

"Theo tôi biết thì đây đã là vụ thứ tư trong tháng này rồi. Đến cùng là thứ gì có sức mạnh đủ để phá sập nhiều tòa nhà đến vậy chứ? Tôi còn nghe nói những người ở gần đó đều không ai nghe thấy được âm thanh gì cả."

"Đúng vậy, thậm chí còn không thấy ai gọi báo án. Chờ lúc mọi người hiện ra thì mọi thứ đã thành ra như vậy."

“Chuyện này cũng quá kinh dị rồi, không biết có liên quan gì đến tâm linh không? Thật đáng sợ, lần sau nhỡ không may nó xảy ra ở gần nhà tôi thì phải làm sao. Đến lúc đó có khi mình chết như thế nào cũng không biết.”

“Tôi cũng đang lo muốn chết, luôn cảm thấy Thanh thị gần đây đặc biệt không an toàn.”

……

Khi Cao Hàn đi ngang qua hiện trường tối hôm trước, những người dân sống ở gần đó đều đang tụ tập đứng xung quanh mà bàn luận chuyện này. Những chuyện này trên TV cũng không đưa tin nhiều, đa phần người ở nơi khác đều không rõ cụ thể ra sao. Nếu không chắc hẳn sẽ gây ảnh hưởng không ít đến người bình thường, khiến cho họ sống trong lo lắng sợ hãi.

Cao Hàn nhìn đường phố đổ nát hư hỏng nặng nề, trong mắt Cao Hàn trên một số mảnh tường đổ nát, còn đọng lại một tia linh khí mơ hồ. Nhưng theo thời gian nó cũng sẽ dần dần tiêu tán, mà những thứ này người thường không thể nhìn thấy được.

Thế giới này những luyện linh giả, đã trở nên càn rỡ đến vậy sao?

Cao Hàn khẽ nhíu mày, rồi xoay người rời đi.

Khi danh tiếng ngày càng lan rộng, số người tìm đến Cao Hàn để sửa pháp khí cũng tăng lên. Khi Cao Hàn vừa đến quầy hàng, đã thấy rất nhiều người đang xếp hàng chờ sẵn. Ở bên kia, ông chủ Lý đang cùng một vị khách từng đến tiệm ông sửa chữa pháp khí ồn ào. Khi Caoàn bước đến gần hơn, liền nghe được vị khách họ Tiền đang phàn nàn.

“Lý, không phải tôi không muốn đến chỗ ông sửa pháp khí, mà là tay nghề của ông không tốt.ần trước tôi tìm ông giúp sửa pháp khí, kết quả chưa tới một tháng thì lại hỏng rồi. Tôi đây làm sao còn thể tưởng ông được nữa?”

“Đó là bởi vì pháp khí của bản thân ông vốn đã có vấn đề từ trước, ông lại đưa cho đứa nhỏ trong nhà lấy chơi. Tôi đã nói với ông rất nhiều lần, nhưng chính ông không thèm nghe vào tai. Tôi còn có thể làm?” Ông chủ Lý phản bác lại.

Vị khách họ Tiền kia nghe được những lời này, lập tức không vui: “Là do ông không có bản lĩnh sửa chữa pháp khí của tôi trở lại như ban đầu, giờ lại muốn đổ lỗi cho người khác sao? Tôi đáng lẽ ra không nên đến tìm ông sửa chữa mới là lựa chọn đúng đắn nhất. Với lại tôi đưa cho đứa nhỏ chơi thì có làm sao, một đứa trẻ sức lực có thể lớn đến mức nào cơ chứ. Nói không chừng là do chính ông sửa chữa không xong, nên mới bị một đứa trẻ lấy chơi có tí đã hỏng trở lại.”

Ông chủ Lý tức giận đến xanh mặt, lão ta chỉ đưa cho ông có chút tiền như vậy thì có thể sửa tốt được đến cỡ nào? Chính ông ta không muốn bỏ ra nhiều tiền để sửa chữa, bây giờ còn có mặt mũi lại đây chỉ trích người khác.

Vị Tiền tiên sinh này vừa lúc xếp hàng tại vị trí đầu tiên ở chỗ Cao Hàn, thấy hắn tới thì quay đầu lại khôi phục gương mặt tươi cười: “Ông chủ Cao, cậu rốt cuộc đã tới rồi. Hôm nay tôi đến đây là muốn nhờ cậu giúp tôi sửa lại món pháp khí này, cậu nhìn xem nó còn có thể sửa lại cho giống như lúc đầu không.”

Cao Hàn liếc nhìn ông chủ Lý, xung quanh đều xuất hiện áp suất thấp trông rất u ám.

Cao Hàn nhận lấy pháp khí trong tay Tiền tiên sinh, một lát sau nói: “Pháp khí này của ông có không ít vấn đề. Rõ ràng đây không phải là bị hư hỏng trong chiến đấu, hơn nữa nó đã bị hư hại không dưới ba lần, căn cốt của pháp khí cơ bản đã bị hủy hoàn toàn. Cho dù có sửa thế nào, thì nó cũng không thể giống như lúc đầu được nữa. Tuy không còn khả năng sử dụng trong chiến đấu, nhưng dùng để làm món đồ chơi thì có thể được.”

Tiền tiên sinh ngây người một lúc thì đen mặt, ông chủ Cao này không phải cùng tên Lý Đại có ân oán sao. Hắn sao bây giờ lại đi giúp ông ta. Cư nhiên còn nói ra những lời này làm mình không còn bậc thang nào để bước xuống, hắn rốt cuộc bị làm vậy?

Cảm xúc bất mãn gần như hiện rõ ở trên mặt người khách họ Tiền, khó chịu mà nói với Cao Hàn: “Ông chủ Cao, tôi chính là tin vào năng lực của cậu cho nên mới đến tìm cậu sửa chữa pháp khí. Hay là cậu vốn không có bản lĩnh gì cho nên mới nói ra những lời này?”

“Nếu ông cảm thấy tôi không có bản lĩnh, vậy xin đem pháp khí lấy về đi” Cao Hàn đặt thanh pháp khí xuống: “Xuất phát từ lễ phép, tôi thuận tiện nhắc nhở một câu. Đừng nên đem pháp khí đưa cho trẻ con chơi, nếu không pháp khí dù có tốt đến đâu, thì cũng sẽ chơi hư từng cái một.”

Tiền tiên sinh sắc mặt âm trầm lấy lại pháp khí, nhìn chằm chằm vào Cao Hàn mà cười lạnh nói: “Là do cậu không đủ bản lĩnh thôi, tôi đổi một quầy khác sửa là được. Còn việc tôi có muốn đưa cho con của mình chơi hay không, cậu cũng quản không được.”

“Tôi đương nhiên quản không được, quyền lựa chọn là do ông.” Cao Hàn nói xong, nhìn về phía sau nói: “Người tiếp theo.”

Tiền tiên sinh sắc mặt vừa xanh vừa trắng, trừng mắt nhìn Cao Hàn một cái rồi bỏ đi.

Vị khách thứ hai đem pháp khí đưa cho Cao Hàn, trong lòng thấp thỏm. Nhìn tình huống của người trước mình thì lo lắng, không biết pháp khí của mình có thể sửa được không. Rất may ba chữ Cao Hàn vừa nói, làm người kia yên tâm trở lại. Bởi vì bản thân thật sự không đủ tiền để đi mua thanh pháp khí khác.

“Có thể sửa.”

……

“Lý Đại, thế nào rồi?” Ông chủ Vương cười tủm tỉm nhìn biểu tình kinh ngạc trên mặt ông chủ Lý.

Ông chủ Lý lập tức thu liễm cảm xúc ban nãy, hừ lạnh nói: “Cái gì thế nào, tôi nghe không hiểu ý ông đang nói cái gì.”

“Ông nha, chính là bởi vì ông cứ khẩu thị tâm phi như vậy cho nên người khác mới hiểu lầm ông đấy.” Ông chủ Vương lắc đầu.

“Tôi vốn chính là người như vậy, không cần quan tâm đến cái nhìn của người khác.” Ông chủ Lý giống như bị nói trúng nên có chút không được tự nhiên, quay mặt đi.

“Cậu nhóc họ Cao đó kỳ thật là người rất không tồi đúng không?” Ông chủ Vương lại nói.

Ông chủ Lý khịt mũi: “Cậu ta thế nào đâu có liên quan gì đến tôi, tôi chỉ biết mình bị người ta đoạt mất bát cơm rồi.”

“Ông thử đổi góc nhìn khác đi, hẳn sẽ phát hiện ra. Tuy rằng công việc làm ăn trở nên kém hơn nhưng cũng không phải là không thu hoạch được gì” Ông chủ lớn tuổi đột nhiên chen vào nói, giọng điệu bình tĩnh không khác gì lúc trước: “Thủ pháp cậu ta sửa chữa pháp khí rất độc đáo, ông không nên bỏ lỡ”.

“Ông Tôn nói không sai.” Ông chủ Vương cười ha ha đồng ý.

Ông chủ Lý sắc mặt hơi đổi, khi phát hiện Cao Hàn thật sự có bản lĩnh, ông ta mặt ngoài tuy không vui, nhưng trên thực tế đều âm thầm chú ý những lúc Cao Hàn sửa chữa pháp khí cho người khác. Hoàn toàn khác với cách làm của bọn họ, mỗi lần nhìn xem đều có thể giúp cho họ xuất hiện những ý tưởng không giống nhau. Cho nên dù mặt ngoài công việc làm ăn của bọn họ bị đoạt mất, nhưng thực tế trong lòng họ đều rất rõ ràng.

“Vậy thì thế nào, nếu không có tài năng, thì cho dù có nỗ lực như thế cũng sẽ bị nhìn ra được bản chất thực sự.” Tựa hồ nghĩ đến điều gì, sắc mặt ông chủ Lý mới vừa hòa hoãn lại trở nên khó coi.

Ông chủ Vương lần này không tiếp tục thuyết phục nữa, những việc trải qua trong quá khứ. Cho dù có nhiều lời bao nhiêu cũng vô dụng, chỉ đành vỗ vai động viên một chút.

……

Cao Hàn sau khi tiễn đi người khách cuối cùng thì sắc trời cũng đã tối, liền lập tức dọn quán chạy lấy người. Hôm nay hắn không muốn lại đụng phải người đàn ông tối đó nữa, cho nên quay trở lại con đường ban đầu bản thân thường đi. Không nghĩ tới ngay khi vừa bước vào tới khu chung cư, cứ nghĩ là sẽ không gặp lại người kia nữa, thì phía trên hành lang ở tại một góc tối bỗng vang lên giọng nói của người đàn ông:

“Cậu cuối cùng cũng về rồi, tôi đợi cậu lâu lắm rồi đó.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play