Ba vị chủ quán còn chưa nói xong,ột nhiên nhìn thấy Cao Hàn nhanh chóng thu dọn quầy chuẩn bị rời đi. Thiếu chút nữa cho rằng cuộc nói chuyện của họ đã chọc giận hắn.
Nhóc con, cậu đây là đang chuẩn bị đóng cửa hả Còn đến mấy tiếng đồng hồ nữa trời mới tối mà.” Ông chủ Vương cười hỏi.
“Vâng, có chút việc nên hôm nay cháu đóng cửa sớm.” Cao Hàn trả lời.
Ông chủ Lý thầm thở ra một hơi nhẹõm, nhưng lại đột nhiên phát hiện lão Vương mỉm cười nhìn mình thì lập tức nghiêm mặt lại.
Cao Hàn vừa đi vừa gọi lại cho Tô Chu Hà: “Chuyện của Thái Tinh Hỏa là sao?”
Tô Chu Hà thần sắc ảm đạm: “Tinh Hỏa bị tôi liên lụy, sau khi thất bại kế hoạch, Phạm Nhân giận chó đánh mèo lên Tinh Hỏa. Gã ở sau lưng giở trò, không chỉ tan sự nghiệp của cha mẹ Tinh Hỏa vất vảầy dựng, mà còn hại họ phải gánh thêm một khoản nợ.”
Cao Hàn cau mày, ánh mắt dần tối lại, này làm hắn nhớ tới cha mẹ mình. Những kẻ này đều thích xài cùng một loại thủ đoạn như vậy sao?
“Nhưng chuyện này còn chưa phải điều làm Tinh Hỏa đau lòng nhất, điều khiến cậu ấy sốc nhất chính là gia đình chú cậu ấy phản bội.” Tô Chu Hà nói tới đây, sắc mặt trở nên rất khó coi: “Phạm Nhân rất am hiểu cách dày vò người khác. Tinh Hỏa vốn đã không có quan hệ tốt với một nhà chú của cậu ấy, cho nên Phạm Nhân đã xuống tay xúi giục bọn họ chiếm đoạt tài sản của cả nhà Tinh Hỏa.”
Tô Chu Hà nghĩ đến đây đã cảm thấy khó chịu.
“Cậu ấy hiện tại thế nào?” Cao Hàn hỏi.
“Còn có thể thế nào, hiện tại cậu ấy hẳn đang suy nghĩ biện pháp giúp cha mẹ mình trả nợ và đoạt lại tài sản bị chú mình cướp mất.”
“Thế lực của nhà cậu hẳn là lớn hơn so với tên Phạm Nhân đúng không, cậu không thể giúp Tinh Hỏa sao? Bọn họ ra tay chắc cũng không sạch sẽ gì nên hẳn là sẽ để lại dấu vết.” Cao Hàn nói.
Tô Chu Hà cười khổ: “Tôi ban đầu cũng nghĩ đến, nhưng chỉ sợ đến tôi cũng khó mà lo được cho chính mình.”
Cao Hàn kinh ngạc: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Có người cũng đang âm thầm nhắm vào nhà tôi, cùng lúc với gia đình Tinh Hỏa xảy ra chuyện, cho nên tôi không khỏi liên tưởng hai chuyện này có liên quan đến nhau.”
“Cậu xác định?” Cao Hàn nghiêm mặt: “Lấy địa vị Tô gia ở Thanh thị, những nhà có thể đối phó với nhà cậu không nhiều.”
“Không nhiều nhưng cũng không có nghĩa là không có, tôi đã cho người điều tra qua nhưng không thể tìm được kẻ đứng sau.” Tô Chu Hà sắc mặt khó coi: “Cho nên chỉ có một khả năng chính là, người ở sau màn địa vị còn cao hơn so với Tô gia.”
“Cậu có đoán được là ai không?”
“Viên gia, Đường gia, Trương gia…”
Nghe được hai chữ Đường gia, ánh mắt Cao Hàn chợt lạnh xuống, nếu quả thật là do Đường gia làm…. Nhưng chỉ một giây sau Cao Hàn đã phủ định suy nghĩ này, Đường gia không có khả năng biết chuyện. Nếu Đường Chấn Bình biết Thái Tinh Hỏa cùng mình có quan hệ, lão sẽ không chỉ nhắm vào một mình Thái Tinh Hỏa. Đánh rắn phải đánh bảy tấc, lão hẳn là phải lấy cha mẹ nuôi ra để uy hiếp, như vậy so ra hiệu quả hơn nhiều.
“Không phải Đường gia.” Cao Hàn nói.
Tô Chu Hà kinh ngạc nhìn hắn một cái, giọng điệu chắc chắn của Cao Hàn làm Tô Chu Hà hoài nghi có phải Cao Hàn đã biết chuyện gì không. Bất quá Tô Chu Hà cũng không hỏi ra, mỗi người đều có bí mật riêng của mình: “Vậy chỉ còn Viên gia hoặc Trương gia.”
Cao Hàn bỗng nhớ tới một chuyện: “Khả năng cao là Viên gia, Viên Thần Lâm đã từng đến tìm tôi mua pháp khí nhưng bị tôi từ chối.”
Tô Chu Hà dở khóc dở cười: “Lòng báo thù của Viên Thần Lâm rất nặng, cậu cự tuyệt gã như vậy chẳng khác nào là không cho gã mặt mũi, khó trách. Cơ bản tôi có thể khẳng định chính là gã, nhưng cần phải có bằng chứng.”
Tô Chu Hà cũng nhớ lại một chuyện, có lần mình tham gia một bữa tiệc do Viên Thần Lâm tổ chức, cảm giác Viên Thần Lâm có nhìn mình vài lần. Lúc đó còn không rõ tại sao, bây giờ rốt cuộc đã biết.
Thái gia đối với Tô gia có ân, các trưởng bối trong gia tộc vẫn luôn duy trì mối quan hệ tốt với nhau. Do đó, Tô Chu Hà cũng đã tiếp xúc với Thái Tinh Hỏa vài lần, Viên Thần Lâm nhất định đoán ra được mình sẽ giúp Thái Tinh Hỏa, nếu nghĩ như vậy thì mọi chuyện đã rõ ràng.
Tô Chu Hà hiện tại còn chưa biết, nên chỉ cho rằng Viên Thần Lâm sẽ gây chút phiền phức nhỏ cho Tô gia, trên thực tế đại chiêu thật sự còn ở phía sau.
……
“Nếu nhìn thấy tin nhắn thì nhắn lại cho tôi.” Cao Hàn để lại cho Thái Tinh Hỏa một tin nhắn, đồng thời chuyển vào tài khoản cậu ta mấy trăm vạn.
Chỉ 5 phút sau đã thấy Thái Tinh Hỏa trả lời mình, giọng điệu vô cùng nôn nóng: “Cao đại ca, anh sao lại chuyển cho em nhiều tiền như vậy.”
Thái Tinh Hỏa tưởng rằng chính mình giấu rất tốt, Cao đại ca hẳn là sẽ không biết chuyện gì.
“Nhà cậu xảy ra chuyện, không tránh khỏi cùng tôi có liên quan, cậu là do bị tôi liên lụy. Số tiền này trước mắt cậu cứ lấy để trả nợ cho gia đình mình đi.” Cao Hàn nói thẳng không lòng vòng.
Thái Tinh Hỏa im lặng vài giây: “Là Tô Chu Hà nói cho anh biết sao?” Chuyện này thật ra không cần hỏi cũng đoán được, tình huống của nhà Thái Tinh Hỏa không nhiều người biết. Mà người cùng Cao Hàn có quen biết cũng chỉ có Tô Chu Hà.
“Cậu không cần suy nghĩ quá nhiều, chuyện của Phạm Nhân tôi sẽ giải quyết.” Thái độ của Cao Hàn hoàn toàn không cho phép cự tuyệt.
“Nhưng đây là chuyện của em, sao có thể làm phiền Cao đại ca, tên Phạm Nhân kia vốn dĩ đã nhìn em không vừa mắt từ lâu, thật sự không liên quan gì đến anh. Cao đại ca không cần đưa em số tiền này, chuyện của em tự em có thể xử lí được.” Thái Tinh Hỏa cúi đầu.
“Cậu còn muốn vào đại học Bồng Lai không?” Cao Hàn hỏi.
Thái Tinh Hỏa sắc mặt tái nhợt, miễn cưỡng cười nói: “Vào không được cũng không thể làm gì, vốn dĩ ngay từ đầu em đã không thể thi đậu được. Có lẽ chính là ý trời, là do em không biết tự lượng sức mình.”
Cao Hàn cau mày: “Nếu đây là không biết tự lượng sức mình, vậy cậu nói xem những người đang không ngừng cố gắng vì ước mơ của mình họ là gì?”
Thái Tinh Hỏa hổ thẹn cúi đầu.
“Không cần suy nghĩ nhiều.” Giọng điệu Cao Hàn trở nên ôn hòa: “Cứ an tâm chuẩn bị cho việc thi đại học, chuyện còn lại đã có tôi lo.”
“Dạ.” Thái Tinh Hỏa gật đầu.
……
Tại nhà chính Tô gia.
“Ba, chuyện trong nhà thế nào rồi mọi việc vẫn ổn chứ?” Tô Chu Hà về nhà thấy cha Tô cau mày suy tư, trong lòng chợt có dự cảm không tốt.
Cha Tô thở dài một hơi: “Có lẽ là sắp không ổn rồi, cha vốn nghĩ rằng người đứng sau chuyện này là kẻ thù của Tô gia ra tay. Nhưng tình huống hiện tại xem ra là không phải, kẻ đứng sau màn địa vị ở Thanh thị rất cao. Sáng hôm nay cha nhận được tin từ ngân hàng Đại Đông gửi đến, yêu cầu chúng ta phải hoàn trả vốn vay, theo hợp đồng dự kiến sẽ trả trong 3 năm nhưng hiện tại họ lại chỉ cho chúng ta 3 tháng. Đối phương có thể gây sức ép cho ngân hàng Đại Đông, nhất định là người mà đến Đại Đông cũng không dám đắc tội.”
“Cha, nếu là do Viên gia làm chuyện này thì sao.” Tô Chu Hà hiện tại đã xác định là Viên gia, bởi vì Viên gia là một trong những cổ đông lớn nhất của ngân hàng Đại Đông.
Cha Tô kinh ngạc: “Viên gia vì sao lại nhằm vào chúng ta, chúng ta cùng Viên gia hẳn là chưa từng có thù hận gì?”
“Chuyện này thật ra có liên quan đến con, là lỗi của con……” Tô Chu Hà đem tất cả mọi chuyện nói cho cha mình.
“Thằng nhóc Viên gia chỉ vì loại chuyện nhỏ đó mà lại ra tay độc ác như vậy, tính khí thật quá hẹp hòi. Tương lai chắc chắn không thể nào làm nên trò trống gì. Viên gia lại mặc kệ nó muốn làm gì thì làm sao.” Cha Tô nhăn chặt mày.
“Người Viên gia từ trước đến nay đều rất tự cao, vốn không hề đem các gia tộc khác đặt vào mắt, con cũng không cảm thấy có gì lạ.” Tô Chu Hà suy nghĩ gì đó lại nói thêm: “Cha, kỳ thật……”
Sau khi suy nghĩ Tô Chu Hà cũng đem chuyện Cao Hàn là khí sư nói cho cha Tô.
“Con nói thật sao?” Cha Tô trong lòng khẽ động.
Tô Chu Hà gật đầu: “Hoàn toàn là thật, việc này con đã cùng Tinh Hỏa xác nhận qua. Cậu ấy chính miệng nói cho con biết, có lần cậu ấy hỏi Cao tiên sinh, là Cao tiên sinh chính mình thừa nhận.”
Cha Tô không bình tĩnh nổi mà đi qua đi lại vài vòng trong phòng khách, lúc sau ông xoay người lại ánh mắt nghiêm túc nói: “Chu Hà, đây có lẽ chính là cơ hội cho con, Thanh thị chỉ là một nơi nhỏ bé. Nếu hy sinh sự nghiệp của Tô gia để có thể đổi lấy con đường này cho con, thì có lẽ Tô gia sau này sẽ đi được càng xa hơn, cha sẽ không chút do dự……”
“Cha……” Tô Chu Hà giật mình.
“Nghe cha nói xong.” Cha Tô giơ tay lên ngăn cản: “Con cũng biết tình huống hiện tại của nhà chúng ta, những kẻ đó không biết khi nào sẽ tìm tới cửa. Cha có thể bảo vệ con được nhất thời, nhưng không thể bảo vệ con cả đời được. Nếu chính con có thể dựa vào một khí sư thực lực cao thì lại khác, tương lai sẽ vô cùng triển vọng. Nói không chừng con không chỉ có thể tự bảo vệ được chính mình mà còn cả Tô gia, cha biết gánh nặng này không nên đè lên trên người của con. Nhưng hiện tại Tô gia chỉ có thể dựa vào con.”
“Cha từ nhỏ người đã nói với con, Tô gia có một kẻ thù rất mạnh, nhưng tại sao cha lại chưa bao giờ nói cho con biết, kẻ này là ai?” Tô Chu Hà đã suy nghĩ vấn đề này vô số lần.
Cha Tô lắc đầu: “Hiện tại chưa phải lúc nói cho con biết, nếu con muốn biết thì càng phải trở nên mạnh hơn.”
Tô Chu Hà cũng đoán được cha sẽ nói như vậy, dù có hỏi thế nào cha cũng không chịu nói ra sự thật. Trước kia là do Tô Chu Hà không hiểu chuyện, hiện tại đã lớn cậu cũng hiểu được có lẽ cha có chỗ khó xử, nên chủ động nói sang chuyện khác: “Ý của cha là Tô gia sẽ đấu với Viên gia tới cùng sao?”
“Đúng vậy, hiện tại kẻ nhắm vào Tô gia chỉ có một mình Viên Thần Lâm, gia chủ Viên gia hẳn sẽ không nhúng tay vào, con yên tâm đi. Trước mắt cha còn có thể đối phó được, chỉ là tiếc thay cho một nhà Tinh Hỏa phải chịu uất ức mà thôi. Đáng tiếc trong nhà cũng không còn khoản dư nào, nếu không thì cũng có thể giúp bọn họ một phần.” cha Tô thở dài nói.
“Con còn mấy trăm vạn, có lẽ giúp đỡ được Tinh Hỏa.” Tô Chu Hà nói.
“Cũng được, có thể giúp được bao nhiêu thì cứ giúp bấy nhiêu.” cha Tô gật đầu.
Tô Chu Hà gọi điện cho Thái Tinh Hỏa, vừa định nói thì người thanh niên ở đầu video bên kia đã hưng phấn bừng bừng, nói cho Tô Chu Hà biết là nợ của gia đình cậu ấy đã trả xong rồi. Hóa ra là nhờ Cao Hàn, tuy rằng Cao Hàn nói là cho cậu ấy, nhưng Thái Tinh Hỏa vẫn quyết định về sau sẽ từ từ trả lại cho Cao Hàn.
“Không ngờ là tôi đã chậm một bước, vốn dĩ tôi đang tính sẽ chuyển cho cậu một khoản để cậu trả nợ.”
Thái Tinh Hỏa nghe vậy thì rất cảm động, cậu ta biết tình huống của Tô gia hiện tại cũng không lạc quan gì, nếu không cậu ta đã sớm tìm chú Tô mượn tiền để trả nợ. Không nghĩ tới dù bọn họ cũng đang trong hoàn cảnh khó khăn như vậy vẫn còn nhớ tới gia đình mình, Thái Tinh Hỏa khóe mắt đỏ lên: “Cảm ơn Chu Hà ca.”
“Cậu rốt cuộc cũng đã chịu gọi tôi là Chu Hà ca, trước kia cứ Tô thiếu Tô thiếu nghe kì cục muốn chết.” Tô Chu Hà cười cười: “Nhưng cậu cũng không cần cảm ơn tôi, chuyện này tôi chưa giúp được gì cho cậu mà.”
“Lúc trước em sai rồi, nhưng chỉ cần nghĩ tới chuyện anh muốn giúp em thì em đã rất vui” Thái Tinh Hỏa lau khóe mắt mỉm cười.
……
Cao Hàn vừa tắm rửa xong đi ra ngay lúc TV phát đến một tin tức, tại một khu phố xx ở Thanh thị có vài tòa nhà bị đổ sập, khiến cho mười mấy người thiệt mạng, hiện vẫn chưa rõ nguyên nhân vụ tai nạn này, cảnh sát đang trong quá trình điều tra.
Theo sau phần thông báo tin tức là phần phát sóng hình ảnh được quay lại từ khu phố đó, mấy tòa nhà đều bị sập hoàn toàn, giống như bị thứ gì đó có sức lực cực lớn nghiền ép thành từng mảnh.
Cao Hàn càng xem càng quen mắt, đây không phải là nơi tối hôm trước mình gặp người đàn ông đẹp trai có tính cách kỳ quái đó sao? Lúc ấy có hai người đang đánh nhau, nhưng…… Dựa theo năng lực của hai người kia, hẳn là không thể phá hoại nơi đó đến cỡ này được.
Chẳng lẽ là tối hôm qua sau khi mình rời đi, nơi đó lại xảy ra chuyện gì, không biết có cùng người đàn ông kia liên quan gì không?
Cao Hàn lắc đầu, về sau chắc là sẽ không gặp lại nữa đâu. Cao Hàn nghĩ như vậy nhưng còn không biết chính mình trong lúc vô tình đã tự đánh dấu bản thân rồi.