Lễ đường oi bức lại nhiều người, sau lưng Lâm Chiêu Vân chảy đầy mồ hôi.
Những người đàn ông bên cạnh đang điên cuồng hò hét cũng mang theo mùi mồ hôi, Lâm Chiêu Vân khẽ co chân lại, cậu chỉ dám nhìn chằm chằm mũi chân của mình, cố gắng thu nhỏ bản thân lại.
Tầm mắt của Anthony chuyển tới trên người cậu, khuôn mặt nhỏ vốn hồng hồng lúc này lại không còn giọt máu, cúi đầu run rẩy, ngay cả vành tai cũng trắng bệch.
Hắn vừa cúi đầu nói chuyện bên tai đã làm cậu sợ hãi run lên.
Trên người Anthony thật ra lại rất sạch sẽ, so với những người đàn ông hôi hám kia thì trên người hắn không có mùi lạ.
Lâm Chiêu Vân theo bản năng mà tới gần, sau lưng dán sát ngực hắn.
Hành động này của cậu làm cả người hắn tê dại, hô hấp cũng trở nên nhẹ nhàng và chậm rãi hơn, không để tiếng thở dốc quá lớn quấy nhiễu đến người trong ngực.
Trên người Lâm Chiêu Vân rất thơm, cho dù đổ mồ hôi cũng không có bất cứ mùi lạ gì mà ngược lại rất thơm.
Đỉnh đầu nho nhỏ, những sợi tóc lắc lư cũng mang theo mùi hương nhàn nhạt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT