Dưới mái hiên Thanh Sơn cư, sắc cỏ xanh mướt, cảnh trí thanh nhã tựa như bức tranh thủy mặc. Sớm tinh mơ, cả khu vườn đã phủ một màu xanh biếc, tĩnh lặng mà thanh tao.
Từ Thanh Việt chân không tiện nên rất ít khi rời viện, đa phần thời gian chỉ quanh quẩn trong phòng hoặc chăm chút từng gốc cây, ngọn cỏ trong Thanh Sơn cư.
Khương Phức Oánh tựa mình trên ghế dài dưới hiên, vừa mới châm cứu xong, cánh tay vẫn còn chút đau nhức. Ánh mắt dõi theo bầu trời quang đãng, mây lững lờ trôi, trời xanh thăm thẳm,  gió nhẹ thổi qua, mang theo hương cỏ cây dìu dịu.
Từ ngày ấy đến nay, nàng chưa từng gặp lại Kỳ Thường Uyên.
Chàng ở Từ phủ là thượng khách, lại mang thân phận Thế tử Bình Nam, dù nàng không cố ý dò hỏi, những chuyện liên quan đến chàng vẫn tựa như thủy triều tràn vào tai.
Người ta nói, ngày đầu tiên chàng vào phủ, đã gửi trả lại ba món quà huyện chủ từng tặng. Chẳng rõ vì cớ gì, từ đó đến nay nàng ta không còn đưa thêm bất cứ vật gì nữa. Lại có kẻ bảo rằng, những vật ấy đều bị chàng thẳng thừng cự tuyệt.
Tựa như chỉ trong chớp mắt, một mối duyên tưởng chừng sắp thành liền lạnh nhạt đi, hai người bỗng hóa thành người dưng nước lã.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play