Chương 130
Tạ Dật Huân thiên.
Ta nói với Tiêu ta cũng đến Du Thư chỉ là cái cớ, thật ra là ta muốn đồng hành với hắn. Lần đầu tiên nghe Tiêu gọi thẳng tên ta, chứ không phải hai tiếng Vương gia cung kính thật khiến tâm tình của ta sung sướng đến phát điên, làm cho ta có cảm giác khoảng cách giữa chúng ta không còn quá xa xôi nữa. Mấy ngày đó ta luôn vui vẻ thoải mái, nhưng hình như Tiêu lại như có điều phải suy nghĩ.
Nhưng sự thoải mái này lại bị những việc ở Đào Đàm phá cho hư hết. Ta cứ mãi tự vấn rằng nếu sự việc ấy xảy ra một lần nữa thì ta có để cho Tiêu theo ta vào thành không? Ta không biết, đây mãi mãi là một đáp án giải không ra. 
Ta có thể khẳng định trước lúc ấy ta chưa từng nghĩ sẽ gặp người chết. Ta không phải chưa từng thấy qua người chết, thậm chí ở Bắc Cảnh còn tự tay giết không ít binh lính Chiếu Dạ nhưng đây lại là hai thứ cảm giác hoàn toàn khác nhau. 
Những thi thể trong phủ nha đáng sợ đến mức khiến người ta phải run rẩy cả lên. Sự tàn nhẫn của bọn sát nhân tuyệt đối kinh khủng hơn những kẻ chém giết vô tình trên chiến trường kia.
Lúc vừa chạm mắt đến mấy thi thể ấy thì ta đã ngay lập tức hối hận. Ta vì sao lại để Tiêu nhìn thấy mấy thứ đáng sợ đó? Vậy mà Tiêu tuy sắc mặt tái nhợt vẫn kiên trì kiểm tra tỉ mỉ từng thi thể một. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play