Từ Tử Thanh nhắc nhở như vậy là vì muốn tốt cho Túc Hãn. Túc Hãn cũng biết hắn có ý tốt, tuy bị răn dạy đến sứt đầu mẻ trán, đến khi hắn không dám mở trêu đùa như vậy nữa, nhưng Túc Hãn cũng không oán giận gì Từ Tử Thanh.
Ống trúc đựng thẻ ở giữa không trung lại lắc lắc, lại thêm hai thẻ ngọc bay về phía hai người.
Túc Hãn lập tức nói: “Tử Thanh huynh, mau nhìn, đối thủ so đấu trận thứ hai xuất hiện rồi!”
Từ Tử Thanh ừ một tiếng rồi quay đầu lại nhìn, quả nhiên đã có hai người bước ra đi đến giữa sân.
Túc Hãn thấy mình đã thành công chuyển sang đề tài khác, liền âm thầm lau mồ hôi, cười nói: “Trận này cho Tử Thanh huynh đoán trước đấy.”
Từ Tử Thanh biết hắn trong lòng có chút không phục, liền tốt tính cười cười: “Cũng được.”
Rồi hai người lại nhìn về phía sân đấu, đều quan sát so sánh hai người ra so đấu kia. Hai người rút trúng lần này đều là nam tử, giống như đã từng so tài với nhau từ trước, vừa đối mặt nhau thì trong mắt đã hiện lên vẻ cảnh giác. Linh lực cuồn cuộn xoay quanh người hai người, dần dần hình thành một cơn lốc khí, va chạm nhau trên không trung.
“Oanh!”
Hai cơn lốc va chạm nhau vỡ ra, La Hống xoay người, đấm hai đấm thật mạnh lên mặt đất! Nhưng hai chân hắn vẫn bám cứng trên mặt đất, không hề di chuyển từng bước. Điêu Tử Mặc thấy vậy liền lùi về sau vài bước, sống lưng vẫn thẳng táp. Một đòn này đánh đến kẻ tám lạng người nửa cân, cả hai cùng ngang sức nhau.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play