Trong hang động có rất nhiều lối rẽ ngang dọc nhỏ hẹp, lại có rất nhiều mỹ nữ thân người đuôi rắn mặc váy sam hoa lệ sàn sạt lướt đi. Trên tay các nàng đều bưng khay đựng, giống như tỳ nữ phàm trần thế tục, chạy đi chạy lại phụng dưỡng các chủ nhân. Những lối rẽ thông đến những hướng khác nhau, trên vách tường đều có khảm dạ minh châu chiếu sáng, càng đi vào sâu thì càng sáng rực như ban ngày. Ở sâu cuối lối rẽ có rất nhiều hơi thở cường đại, tu vi đều trên cấp sáu, lợi hại nhất chính là cấp bảy!
Từ Tử Thanh không biết khi yêu thú sống cùng nhau thì phân chia địa bàn như thế nào, chỉ biết nơi này có một đầu yêu thú cấp bảy cũng đủ làm người sợ hãi, không biết yêu thú cấp tám lợi hại như thế nào mà có thể chiếm núi làm vua?
Vừa nghĩ hắn vừa nhìn về hướng một lối rẽ mà Hồ Tuyết Nhi chỉ. Từ Tử Thanh liền kéo Vân Liệt đi đến lối rẽ kia. Lối vào khá hẹp, chỉ có thể để mấy người đi vào, càng đi về phía trước càng thêm hẹp, đến cuối cùng chỉ có thể để một người đi qua. Mà lối đi một người đó lại còn là cầu đá treo giữa khe núi, phía dưới là khe sâu hun hút, tiếng thú gầm rống không ngừng.
Đi đến đây Từ Tử Thanh có chút do dự. Nếu hắn chỉ có một người, sau khi dùng Độn mộc liễm tức quyết vẫn đủ dùng thuật pháp lướt qua, vì vốn mộc khí trên người hắn vô cùng nồng đậm, nên có thể làm đến thiên y vô phùng. Có điều hôm nay hắn đi cùng sư huynh, vì che giấu kiếm khí hắn đã dùng không ít chân nguyên, giờ chỉ đủ để đi lại, nếu muốn không dấu vết sử dụng thuật pháp lại trăm triệu không thể. Vậy, phải làm sao đây? Trải qua bao nhiêu khó khăn mới tới được đây, giờ quay ngược lại thì quả thật rất không cam lòng. Huống chi Từ Tử Thanh trong lòng có cảm giác, ở phía trước có thứ rất có tác dụng với hắn.
Đang tự hỏi, Vân Liệt liền nói: “Lên.”
Từ Tử Thanh ngẩn ra, thì thấy Vân Liệt hơi cúi người xuống, đưa lưng về phía hắn. Lập tức liền nhớ đến lúc ở Như Ý tiên trang gặp phải tà ma đạo, sư huynh cũng làm động tác này, muốn cõng hắn đi qua. Nhớ lại cảnh cũ, trong lòng có chút xúc động, Từ Tử Thanh bình tĩnh trở lại, hai tay đè lên vai sư huynh, nhẹ nhàng nhảy lên. Do động tác cực kỳ nhẹ nhàng nên cảnh giới tàng khí không hề bị phá vỡ, cũng không khiến yêu thú trong động chú ý. Vân Liệt cũng lập tức nâng hai chân hắn lên, hai người phối hợp cực kỳ ăn ý. Sau đó y liền nện bước lên cầu treo, một đường lướt nhanh như gió, chớp mắt đã đi qua. Từ Tử Thanh liền trèo xuống, lần nữa nắm lấy tay sư huynh, khôi phục bộ dáng trước đó.
Đi qua cầu treo, lối vào liền mở rộng hơn trước gấp mười mấy lần. Theo chỉ dẫn của Hồ Tuyết Nhi, hai người đi qua vài hang động, một đường cẩn thận tránh đi tỳ nữ phụng dưỡng cùng tiểu đầu mục đi bẩm báo chuyện vụ, tiến vào một hang đá. Nơi này canh gác càng thêm nghiêm mật, trước sau có ba hàng yêu thú, lợi hại nhất là yêu thú dẫn đầu tu vi cấp sáu, là một con cự hùng (gấu lớn). Trong tay nó ôm một vò rượu nhưỡng mật ong, dựa vào cửa đá ngáp dài, bộ dạng vô cùng hiền hậu. Nhưng Từ Tử Thanh không hề bị bộ dạng này của nó đánh lừa, trên người cự hùng toả ra huyết khí nồng đậm, số lượng người bị nó ăn e rằng nhiều đến mức không đếm được!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT