Thiên hạ rộng lớn, tổng cộng chia làm bốn vực, đông có Ngũ Lăng tiên môn đứng đầu, tây có Đại Diễn hoàng triều trấn giữ, thế lực Nam vực rắc rối khó gỡ, Bắc vực thì hỗn loạn lộn xộn. Nếu dựa theo chính tà hai phái phân chia thì Đông vực đại biểu Tiên đạo, Bắc vực yêu ma hoành hành, còn Tây vực cùng Nam vực thì tiên ma sống chung, chỉ có chia có trật tự hay không trật tự thôi.
Biên giới Tây vực thì có mãng thú tác loạn, tự nhiên có Tây Vực trấn áp, có điều mãng thú mãng thú tính tình thô bạo, nếu cứ mặc cho chúng sinh sản thì sau này chắc chắn sẽ tạo ra tai hoạ, ba vực còn lại sợ cũng không thể tránh tho. Vì vậy các đệ tử, tán tu của ba vực khác cũng coi nơi này là một chỗ lịch lãm không tệ. Nếu ở đây khổ tu nhất định được đến rất nhiều lợi ích. Mặc dù Tây vực cũng có không ít tu sĩ chinh chiến, nhưng cũng không thể chỉ để tu sĩ trong nước chém giết một mình. Nên Tây vực vẫn cho phép người ba vực khác đến lịch lãm, nhưng phải theo Tây vực ký hiệp nghị, tuân thủ quy củ nơi này, phối hợp với quân đội làm việc, mới hình thành cái gọi là “Treo đơn”.
Tu sĩ nếu trong lúc treo đơn đạt được thành tích không tồi cũng sẽ được không ít thanh danh, nếu công lao to lớn còn có thể nhậm một chức vị trong quân đội đế quốc Đại Diễn. Thậm chí có không ít tán tu được hoàng tộc, quý tộc đế quốc mời chào, đạt được không ích lợi ích. Trong đó đủ loại rắc rối cũng không cần nói rõ.
Vân Liệt trước kia ở đây tôi luyện kiếm ý cũng rất nổi danh trong hàng ngũ các đệ tử cấp thấp, nếu không có mười năm thiên hồn ly thể chỉ sợ thanh danh còn nổi hơn. Từ Tử Thanh im lặng lắng nghe sư huynh giải thích, bất tri bất giác đã đến nơi đại quân đóng quân, cũng chính là đi vào quảng trường lớn ở một sườn khác trong nội thành.
Quảng trường có vẻ trũng thấp, bốn phía có núi cao vây quanh, chỉ chừa ra một con đường cho binh sĩ ra vào. Trên quảng trường lại chia ra làm hai bên, một bên có vô số lều trại lớn nhỏ, còn một bên thì đặt rất nhiều sàn thi đấu cung cấp binh sĩ luận võ rèn luyện.
Từ Tử Thanh hiện tại đang đứng một nơi khác cao, trước mặt là tầng tầng trọng binh, đề phòng sâm nghiêm, không ai nói cười. Thoạt nhìn, quân đội kỷ luật rất nghiêm minh. Vân Liệt đi ở phía trước, lấy lệnh bài ra cho binh sĩ canh gác xem là có thể đi vào, Từ Tử Thanh cũng làm y chang sư huynh mình, nhanh chóng đuổi kịp bước chân.
Sau khi đi ra thành là một con đường đá rộng lớn, đi xuyên qua một ngọn núi lớn. Trên đường đá trập trùng không ít nhà đá lớn nhỏ khác nhau, bên trong toả ra hơi thở mạnh yếu không đồng nhất, nghĩa là có tu sĩ ở trong. Từ Tử Thanh nghe Vân Liệt giải thích mới hiểu được quảng trường ở dưới dựng vô số lều trại lớn nhỏ là cho binh sĩ người phàm, võ giả tiên thiên, hậu thiên vào ở. Còn nhà đá trên đường núi thì cho binh sĩ tu hành, tu sĩ vào ở. Phân chia rõ rành tiên phàm như vậy là để tránh xảy ra phiền phức mâu thuẫn. Quả là một hành động sáng suốt. Nhưng như vậy thì những người treo đơn như họ ở đâu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT