Trọng Hoa hiện giờ đã có thể ngày bay ngàn dặm, nhưng phạm vi của Đông vực vô cùng rộng lớn, nên bay ước chừng mười ngày hơn mới tới nơi. Trong khoảng thời gian này nếu Trọng Hoa mệt mỏi, Vân Liệt sẽ dùng Tụ lý càn khôn mang theo Từ Tử Thanh và Trọng Hoa chạy đi. Cứ thế tốn hơn nửa tháng mới tới biên giới Tây vực.
Ở biên giới Tây vực có một thành trì trấn giữ, gọi là Trấn biên thành, tên của toà thành này là được Đại Diễn đế vương ban tặng, đại biểu cho hoàng triều coi trọng biên cương, coi trọng các đời Trấn quốc tướng quân canh giữ biên giới. Ngoài thành có tường thành bao quanh, cao gần trăm mét, lại có thủ vệ canh giữ, lập nên từng trạm kiểm soát liên tiếp nhau. Nhìn từ xa cả toà thành như một con thú khổng lồ chiếm giữ hoang dã, toát ra vẻ hoang dã nhanh nhẹn dũng mãnh. Trong thành quẩn quanh vô số hơi thở cường đại, hoặc chính khí, hoặc tà dị, cũng có không ít hơi thở ác ý, khó mà miêu tả thành lời.
Toà Trấn biên thành này chính là một chỗ trọng yếu ở biên giới, tự nhiên là có trọng binh canh gác, đi tuần xung quanh. Trong thành cũng có quy củ phải tuân thủ, bất luận là tu sĩ tu vi cấp bậc nào đến đây đều phải xuống đất đi bộ vào, không được bay vào. Vân Liệt và Từ Tử Thanh dù là đệ tử của tông môn Ngũ Lăng Tiên Môn lớn nhất Đông vực cũng không thể trái với quy củ này. Hai người cũng như khi tới Như Ý tiên trang đều ở địa phương cách không xa cửa thành đáp xuống.
Trọng Hoa chân vừa chạm đất đã hoá thành một luồng sáng vàng rực bay vào lệnh bài trong tay Từ Tử Thanh. Vì có rất nhiều tu sĩ đều có thú sủng hộ thân, mà thú sủng thường là thân thể to lớn, khó mà an bài sắp xếp, nên có người tạo ra một loại lệnh bài để cho thú sủng có thể vào trong sinh sống, phương tiện cho tu sĩ làm việc. Loại lệnh bài này gọi là “Ngự thú lệnh”, dựa theo cấp bậc thú sủng mà chia ra làm ba loại thượng trung hạ. Từ Tử Thanh vì chuyện Như Ý tiên trang suýt chút nữa đánh mất Trọng Hoa mới tìm hiểu chuyện thú sủng biết đến lệnh bài liền lập tức đổi lấy. Lệnh bài chế tạo vô cùng tinh tế xảo diệu, sẽ không khiến thú sủng khổ sở. Có điều Trọng Hoa chỉ mới đột phá, là yêu thú nhất giai nên lệnh bài có thể dùng chỉ là lệnh bài hạ đẳng.
Sau khi thấy Trọng Hoa chui vào lệnh bài, Từ Tử Thanh đem lệnh bài cất kỹ mới yên tâm hơn.
Vân Liệt thì đứng bên cạnh chờ, thấy hắn làm xong chuyện mới nói:
“Đi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT