Cố nén cảm xúc quay cuồng trong lòng, gợn sóng trong mắt Từ Tử Thanh lướt qua trong chớp mắt, sau đó quay trở lại vẻ bình thường, hắn mỉm cười đáp: “Sư huynh yên tâm, đệ không có ý định đó đâu.”
Vân Liệt gật đầu, ánh mắt cũng dịu đi không ít.
Từ lúc Vân Liệt cự tuyệt Mộc Dung Hoa xong thì không ai tìm đến cửa nói chuyện thân cận nữa. Chỉ có mình Từ Tử Thanh vì biết mình thích Vân Liệt mà khi ở chung, hắn không tự giác kéo ra khoảng cách giữa mình và sư huynh, không giống như trước thân mật khăng khít nữa.
Cứ thế qua hai ngày, Từ Tử Thanh tự hỏi mình không thể tiếp tục như vậy nữa, nhưng cứ ở gần sư huynh như vậy, hắn cũng không thể bình tĩnh ngẫm nghĩ, đành nghĩ ra một cách.
Hôm nay, Từ Tử Thanh từ trong phòng đi ra, giương mắt nhìn nam tử lạnh lùng đang ở sân chính lĩnh ngộ kiếm đạo, mở miệng nói: “Sư huynh, đệ muốn đi ra ngoài một chút?”
Vân Liệt mở mắt ra, hỏi: “Tu luyện?”
Từ Tử Thanh nói: “Vâng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play