Vì trong tiên trang bây giờ đang ở tình trạng “thân cận”, nên để tránh mọi người hiểu lầm, mấy ngày này, Từ Tử Thanh đều đóng cửa ở trong phòng tu hành. Linh khí ở đây rất nồng đậm, hắn đoán bên dưới ít nhất chôn là linh mạch tam giai, có thể thấy tiên trang chiêu đãi khách quý như họ thật sự rất chu đáo.
Từ Tử Thanh không ra ngoài, Vân Liệt cũng không đi ra ngoài. Từ Tử Thanh trong lòng biết có thể vì tâm cảnh hắn không vững, khiến cho sư huynh lo lắng, cho dù hắn đã nói ra nguyên do, sư huynh cũng phải tự mình hiểu kỹ mới có thể yên tâm được… Đây không phải hắn tự cao, mà là vì nhiều năm quen biết, hắn sớm biết sư huynh là người trong nóng ngoài lạnh. Nhiều khi sư huynh không nói gì nhiều, nhưng hắn lại rõ ràng tấm lòng của sư huynh.
Vì thế trong ba ngày liên tiếp, Vân Liệt làm bồi luyện cho Từ Tử Thanh. Tâm cảnh của hắn bây giờ cũng đã bình ổn hơn rồi, không giống như những ngày trước phiền muộn nóng vội nữa.
Có điều những ngày bình thản của hai sư huynh đệ họ cũng không kéo được dài, một ngày này, đồng phó vẫn luôn gác ngoài cổng bỗng vào bẩm báo, có Như Ý Sử tới chơi.
Từ Tử Thanh vốn đang khoanh chân nhập định, nghe đồng phó nói vậy thì thu hồi Thanh Vân Châm đang xoay tròn trước mặt mình.
Hắn mở mắt ra, nhìn sư huynh đang hộ pháp cho mình ở trước mặt, rồi đứng dậy nhìn về phía cửa.
Vân Liệt Liệt cũng đứng dậy, mở miệng nói: “Cho mời.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT