Cũng may Từ Tử Thanh ở gió ngũ hành mài kiếm hồi lâu, nên hắn có phản ứng cực nhanh với đòn đột kích này. Cơ hồ ngay lúc hắn cảm nhận được ý lạnh kề cạnh, bàn tay lật lên, cầm kiếm cương mộc chặn ngay cổ. “Keng!” Một đòn này chạm vào kiếm hẹp dà kia, thật hiểm mới chặn được đòn tấn công này!
Gã nhỏ gầy không dự đoán được Từ Tử Thanh lại có thể tránh được một kiếm này, gã ngẩn ra, cũng cho Từ Tử Thanh cơ hội thở dốc. Cứ đỡ đòn thụ động như vậy mãi không được. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu, Từ Tử Thanh thả người đâm đến, mũi kiếm vang lên tiếng sấm nổ! Một luồng sáng chớp mắt mang theo tiếng sấm đùng đoành nhanh chóng bay đến, thanh thế cực lớn, kiếm phong lướt qua, lửa nóng bức người đập thẳng vào mặt.
Gã nhỏ gầy quả thật là một người dùng kiếm giỏi, chỉ giật mình trong chốc lát, thấy kiếm quang bay đến, gã đã tỉnh táo lại, cổ tay di chuyển — tế kiếm liền như rắn độc lấy một góc độ quỷ dị đấm tới! Từ Tử Thanh bình tâm định khí, hơi dạng hai chân, chiêu kiếm cũng biến đổi, trong chớp mắt, thế kiếm dữ dằn liền đổi sang triền miên dịu dàng, nhưng cây tử đằng mềm mại trói chặt lại rắn độc, quấn hai vòng liền hóa giải kiếm chiêu. Hắn bây giờ mặc dù không thể dùng cả bốn chiêu kiếm căn bản nhất đón địch, nhưng lại có thể nhanh chóng phán đoán ra thế công của đối thủ. Kiếm thuật của gã nhỏ gầy quả thật rất giỏi, nhưng giỏi thì giỏi, hắn cũng không sợ hãi!
Hai chiêu chí mạng liên tục bị ngăn lại, gã nhỏ gầy cũng lập tức thu lại lòng khinh thường. Gã vốn tưởng tên nhóc này chỉ dựa vào may mắn trợ giúp Vân chân nhân đột phá mới trở thành đệ tử thân truyền của Tiểu Trúc Phong. Cũng không lường được kiếm thuật lại không hề tầm thường! Chẳng lẽ đúng như lời đồn, Khâu Ha chân nhân chỉ là bài trí mặt ngoài, còn người dạy dỗ chính là Vân chân nhân? Nếu đúng là như vậy…. Gã nhỏ gầy sát ý càng thêm nồng đậm, nếu đúng là như vậy thì Từ Tử Thanh càng thêm đáng chết. Cơ thể gã vặn vẹo, giống như một con rắn độc ngẩng đầu thị uy, tế kiếm phối hợp với thế tấn công của gã, hóa thành năm cái bóng kiếm, theo bốn phương tám hương bay đi!
***
Tại sao gã nhỏ gầy lại thống hận Vân Liệt như vậy? Không phải là không có nguyên nhân. Gã nhỏ gầy tên Phan Hồng, cũng là một người có chí lớn. Đáng tiếc năm xưa gã chỉ là một tán tu, trải qua vô số vất vả mới vào được ngoại môn Ngũ Lăng tiên môn, lại trải qua nhiều năm tính toán mới vào được nội môn. Lại thêm tư chất của gã là trung thượng, không tính rất tốt, lúc vào nội môn tuổi cũng không còn nhỏ nữa, tự nhiên chỉ là một đệ tử nội môn bình thường, không có bị chân nhân nào nhìn trúng thu làm đệ tử. Phan Hồng vô cùng tự cao, sao có thể yên lặng trôi qua như thế được? Vì vậy nóng vội chạy đôn chạy đáo trong nội môn, vừa khổ tu vừa tìm con đường tấn thân. Gã có tu vi, tính tình cũng thuộc dạng độc ác có dã tâm, dần dần cũng kết giao không ít nhân mạch, bắt đầu làm việc “kết thúc” mà các đệ tử nội môn không tiện ra tay, chiếm được rất nhiều ưu đãi.
Quen biết càng nhiều người, Phan Hồng càng thêm hiểu biết những đệ tử vĩ đại, nhìn thấy có người tư chất không tốt nhưng dựa vào tổ tông là lão tổ mà được đến vô số tài nguyên, trong lòng gã cực kỳ không cam lòng. Nhưng gã lại phải dựa vào những người này được đến tài nguyên, chỉ có thể chịu đựng, cũng không thiếu dịp phải phụ họa với họ nói bậy các đệ tử nổi danh…. Trong đó người được nhắc đến nhiều nhất chính là Vân Liệt. Nghe càng nhiều, Phan Hồng cũng nhớ kỹ người này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT