Từ Tử Thanh bước nhanh đến, mỉm cười nói: “Vân sư huynh, đệ tới rồi.”
Vân Liệt gật gật đầu: “Luyện kiếm đi.”
Sư huynh quả thật là vô cùng trực tiếp thẳng thắn. Từ Tử Thanh trong lòng thầm nghĩ, nhưng rất nhanh gật đầu: “Vâng, Vân sư huynh.”
Hai người bước đến trung tâm sân tập, Từ Tử Thanh khẽ lắc tay, trong lòng bàn tay đã xuất hiện một thanh kiếm gỗ. Vân Liệt cũng khẽ lắc cổ tay, cầm một thanh trường kiếm. Từ Tử Thanh nhìn qua, thanh trường kiếm trong tay Vân Liệt cực kỳ bình thường, không hề có hào quang, cũng chẳng linh khí, thậm chí ngay cả pháp khí cũng không phải. Vân sư huynh dùng nó luyện kiếm sao?
Vân Liệt phát hiện ra nghi vấn của hắn, đáp: “Vung kiếm không cần chân nguyên, có thể rèn luyện thân thể.”
Từ Tử Thanh gật gật đầu, hắn mặc dù không hiểu nhiều, nhưng biết Vân sư huynh nhất định sẽ không gây hại cho hắn, liền y theo lời sư huynh mà làm. Hắn nâng kiếm gỗ lên, bắt đầu luyện kiếm. Nhưng hắn lại cảm thấy từ thân kiếm truyền đến một luồng uy áp, khiến hắn không thể nâng tay lên. Quay đầu lại nhìn, quả nhiên là Vân Liệt đang nâng tay đè lại kiếm cương mộc của hắn. Từ Tử Thanh giật mình, có chút khó hiểu.
Bỗng thấy trong tay Vân Liệt xuất hiện thêm một thanh kiếm, ném qua: “Đệ dùng kiếm này mà luyện.”
Từ Tử Thanh liền thu lại kiếm cương mộc của mình, duỗi tay tiếp nhận thanh trường kiếm kia. Vì chưa dùng chân nguyên, nên hắn có thể cảm nhận được sức nặng khi tiếp nhận thanh kiếm, không khỏi cả kinh.
Vân Liệt liền nói: “Kiếm được rèn từ hàn thiết ngàn năm, nặng ba trăm cân.” (1 cân = 1/2 kg)
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT