Từ Tử Thanh nghe xong liền giật mình. Đến tiểu phong của Vân sư huynh sống sao? Trong lòng lập tức vui sướng, nếu được như thế thì hắn có thể thường xuyên luận đạo với Vân sư huynh rồi, cũng có thể được Vân sư huynh chỉ dạy mình, đúng là không gì tốt hơn. Hắn chưa từng nghĩ có thể vào tiểu phong, không ngờ Vân sư huynh lại cho phép…. Nghĩ đến đây, ánh mắt hắn nhìn Vân Liệt càng thêm cảm động. Nhiều năm làm bạn, Vân sư huynh với hắn vừa là cha vừa là anh, vừa là thầy mà cũng vừa là bạn.
Khâu Ha chân nhân nghe vậy, nghĩ nghĩ, cũng vui mừng nói: “Vân nhi nói rất đúng. Đỉnh núi này đã chịu qua kiếp số, không phải nơi tốt để ở, nếu muốn khôi phục như ban đầu cũng cần một đoạn thời gian dài. Không bằng biến nó trở thành một chỗ ở khác của Vân nhi, Vân nhi lúc về Tiểu Trúc Phong có thể đến đây ở. Hơn nữa Tử Thanh bây giờ mới Trúc cơ, nếu tùy tiện bị tâm ma quấy rối…. Kiếp số và lòng người không hòa hợp thì cũng không tốt cho tâm tình.”
Vân Liệt gật gật đầu, trong lòng y cũng nghĩ như vậy.
Khâu Ha chân nhân thấy vậy, trong mắt lại thêm vài phần trêu ghẹo: “Vân nhi sống một mình, chỉ sợ hơn phân nửa lại muốn liều chết khổ tu, không biết chăm sóc bản thân mình, khiến sư phụ rất lo lắng. Bây giờ có Tử Thanh đến sống cùng con, như vậy Tử Thanh có thể thay vi sư trông chừng con rồi.”
Lại thêm Vân Liệt tu tập là đạo vô tình, tiểu phong nơi y ở nhất định sẽ vô cùng cô tịch lạnh lẽo, không một ngọn cỏ có thể sống sót, quả thật là vô cùng khó coi. Vừa lúc nhị đệ tử ông mới thu tu tập loại công pháp ẩn chứa sức sống mãnh liệt, có thể trang hoàng lại mặt tiền tiểu phong của đại đệ tử. Hơn nữa có Tử Thanh làm bạn, Vân Liệt cũng sẽ không quá cô đơn lạnh lùng….
Khâu Ha chân nhân nghĩ đến chu toàn, nghe sư tôn nói vậy, Từ Tử Thanh cũng vui vẻ nhận lời: “Sư tôn có mệnh, đồ nhi không dám không theo.” Lại cười nhìn Vân Liệt nói: “Đa tạ Vân sư huynh đã thu nhận.”
Nếu đã quyết định thì cũng đến lúc phải chuyển nhà rồi. Nhưng chính lúc này, Khâu Ha chân nhân bỗng nhíu mày, vươn tay bắt lấy không khí — Chỉ nghe từ bãi đá giữa rừng trúc vang lên một tiếng rơi xuống, một chú chim bị một đôi tay vô hình bắt lấy đang cố gắng vẫy vùng muốn thoát ra, nhưng vẫn không được, ngược lại còn bị bắt bay ngược lại nữa. Chú chim kia dài chừng cánh tay, lông vũ màu xám trắng, gần giống như màu của rừng hàn trúc, không hề có lông khác màu nào cả. Hơi thở xung quanh cũng gần giống như rừng hàn trúc, cho nên khi nó cố ý muốn trốn thì khó mà phát hiện được.
Khâu Ha chân nhân nghi hoặc nói: “Sương Nham điểu?”
Sương Nham điểu có một đôi mắt gần như vô sắc, trong mắt có chút bối rối, nhưng đa phần lại rất bình tĩnh. Nó bị Khâu Ha chân nhân bắt lấy, lại không hề lộ ra vẻ sợ hãi, cho dù là cổ bị nắm chặt, tùy thời đều có thể chết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play