Trong nhóm im lặng một lúc, bầu không khí có hơi xấu hổ.

Ứng Lê phải mất vài giây phản ứng mới hiểu được chuyện gì đang xảy ra.

Cậu theo bản năng nhìn về phía Kỳ Tà.

Kỳ Tà cúi đầu, ánh mắt vẫn luôn nhìn vào màn hình, lông mày của anh nhăn lại, nguồn sáng yếu ớt từ màn hình phóng ra làm khuôn mặt anh dịu hơn.

Ứng Lê cảm thấy hơi ngạc nhiên khi mà Kỳ Tà lại giải thích giúp mình, bởi vì trải qua một ngày sống chung với nhau, ranh giới an toàn của Kỳ Tà rất lớn, thậm chí có thể gọi là lạnh nhạt, giống như tuyết trắng trên đỉnh núi vậy, cao quý lạnh lẽo, xa xôi không thể với tới, nhưng hiện tại Ứng Lê lại cảm thấy hành động này của anh cũng rất ấm áp và có lòng tốt.

Trong nhóm đã có người đứng ra hoà giải.

Tạ Văn Thời nhấn một cái biểu tượng cảm xúc: "Đạo diễn Lý, anh bảo mẫu của chúng tôi mới có 20 tuổi mà thôi."

Tống Tức Mặc cũng nói: "Đạo diễn Lý vậy mà lại biết bảo mẫu trước đó của bọn tôi là một bà dì à."

Sự xấu hổ này là do Ứng Lê mà ra, cậu cũng không thể giả làm chim cút không nói lời nào, vì thế liền gõ bàn phím nói: "Xin chào đạo diễn, cứ gọi tôi Tiểu Ứng là được rồi..."

Đạo diễn vui tươi hớn hở mà nói được, không khí dần sôi động lên.

Trương Thiếu Lăng nói ngày mai người của tổ chương trình sẽ đến lắp đặt thiết bị, căn dặn bọn họ đừng ngủ nướng để lưu lại ấn tượng tốt với người ta.

Thời gian không còn sớm, các thành viên đều về phòng nghỉ ngơi, lúc đi lên cầu thang, Ứng Lê gọi Kỳ Tà lại.

"Kỳ Tà."

Kỳ Tà quay đầu lại nhìn cậu.

"Vừa nãy cảm ơn anh." Ứng Lê đi hai bước lên phía trước.

Cậu xỏ dép lê, đôi chân gầy gò trắng trẻo, đầu ngón chân còn hơi ửng hồng.

Kỳ Tà rũ mắt nhìn một chút, rồi lại nhanh chóng dời đi, thu lại cảm xúc đang dao động nơi đáy mắt và gật đầu. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

"Nghỉ ngơi sớm đi, chúc ngủ ngon." Ứng Lê cười nhìn anh, sau đó xoay người trở về phòng.

Kỳ Tà đứng ngơ ngác tại chỗ trong chốc lát, sau khi thấy cánh cửa phòng ngủ kia được đóng lại thì mới hoàn hồn, bước lên cầu thang một cách máy móc.

Trước khi đi ngủ phải dạo vòng quanh Cilicili một lần đã trở thành thói quen của Ứng Lê, cậu đăng nhập vào tài khoản của mình, tin nhắn riêng hậu trường lên đến 99+.

Những tin nhắn ở hậu trường Cilicili là dựa vào mức độ thân mật, mức độ thân mật càng cao, tin nhắn sẽ càng nhiều hơn, ngoài ra cũng có thể đạt được mức độ thân mật bằng cách tặng quà, rất nhiều fan vì để chủ tài khoản thấy mình trước tiên đều sẽ điên cuồng tặng quà để tăng mức độ thân mật, đây cũng là một cách thức kiếm tiền của nền tảng.

Ứng Lê click mở tin nhắn, tin nhắn trên cùng là ID của một fan tên là "-20" gửi tới.

-20: [Hôm nay có phát sóng trực tiếp không?]

-20 là fan lâu năm của Ứng Lê, từ khi cậu cho ra bài hát đầu tiên đã bắt đầu theo dõi cậu, không hề bỏ qua bất cứ một buổi phát sóng trực tiếp nào, mức độ thân mật với cậu lên đến 98, cao nhất trong tất cả fan.

Ứng Lê lướt xuống dưới, phát hiện có rất nhiều fan đều đang hỏi cậu có phát sóng trực tiếp hay không.

Ứng Lê tìm việc phải mất rất nhiều thời gian, cũng bỏ bê phát sóng trực tiếp suốt một tuần, vốn dĩ định phát sóng trực tiếp vào tối qua, nhưng sau khi quét dọn biệt thự xong đã mệt đến nỗi không muốn nói chuyện, nhưng hôm nay thì không thể bỏ lỡ nữa.

Ứng Lê trả lời đối phương: [Có.]

Đối phương cũng trả lời rất nhanh: [Ừm.]

Mỗi lần Ứng Lê phát sóng trực tiếp đại đa số đều là ca hát, nhưng hôm nay điều kiện không cho phép, cho nên cũng chỉ có thể nói chuyện phiếm.

Cậu đeo tai nghe lên rồi nhấn vào nút phát sóng.

[-20 tham gia phòng phát sóng trực tiếp của bạn.]

Ứng Lê thấy hệ thống nhắc nhở: "Cậu cũng nhanh tay thật."

-20: [Vẫn luôn chờ đợi.]

Ngay sau đó càng ngày càng nhiều người tiến vào phòng phát sóng trực tiếp, bão bình luận cũng nhiều hơn, tin tức của cậu nhanh chóng được đẩy lên hàng đầu.

[Lợi ích của nhóm thức khuya!!!]

[Lê Lê! Đúng là Lê Lê rồi! Tôi còn tưởng đâu là mình hoa mắt nữa kìa.]

[Cháu gái tôi đặt điện thoại lên bia mộ của tôi nói: Bà nội, chủ tài khoản mà bà theo dõi đã phát trực tiếp rồi.]

[Đã một tuần không phát sóng trực tiếp rồi, có phải anh không còn yêu chúng em nữa rồi không.]

[Nếu lại không phát sóng trực tiếp thì chắc em phải báo cảnh sát mất, hỏi cảnh sát xem rốt cuộc là ai đã bắt cóc chồng em.]

Ứng Lê cầm tai nghe, nhỏ giọng nói: "Dạo này bận chút việc."

Giọng nói cậu rất nhẹ nhàng, âm cuối cùng trầm bổng du dương như xoáy vào lỗ tai.

Bão bình luận lại nổ tung.

[Lỗ tai bị hại cho mang thai rồi.]

[Như thể đang nói bên tai tôi vậy, hu hu hu cả người đều tê dại mất rồi.]

[Cái đồ không biết xấu hổ, tôi còn nằm trong lồng ngực anh ấy đây này.]

[Bồ chen sang một bên đi, ba người chúng ta cũng được.]

[Các chị em thân mến, đây là khu bình luận, không phải chốn không người, coi chừng bị khóa tài khoản bây giờ, sẵn đây nói một câu, tôi đang ở dưới đáy giường của các cô đó!]

[Vãi, đứa nào tố cáo tôi vậy?!]

[Ha ha ha ha thật sự bị tố cáo luôn rồi.]

Ứng Lê bật cười, fan của cậu đa số đều là con gái, nhưng nói những câu thô thiển thì người này lại lợi hại hơn người kia, hơn nữa đều là những lời lẽ tục tĩu, bị cục quản lý kiểm tra rồi khóa tài khoản cũng không có gì kỳ lạ.

Hiếm có mấy câu bình luận đứng đắn hỏi cậu: [Là chuyện gì thế? Bọn em có thể giúp gì được không?]

Ứng Lê nói: "Đã giải quyết xong rồi."

[-20 tặng —— Vòng đu quay x10]

Hệ thống đột nhiên nhắc nhở Ứng Lê nhận được 10 vòng đu quay, vòng đu quay là món quà đắt nhất Cilicili, một cái có giá gần 2000 tệ.

Màn hình đầy ắp hiệu ứng quà tặng gần như muốn bao phủ cả khu bình luận.

[Đại lão thật giàu!]

[Đại lão 20 cũng có mặt à, sao lại không ra giao lưu vậy.]

[Có lúc nào mà cậu ấy không có mặt đâu?]

[-20 tặng —— Vòng đu quay x10, đại gia vung tiền như rác, mọi người mau tới đây xem nè!]

Các hiệu ứng cao cấp đặc biệt liên tục xuất hiện, thấy đối phương còn định tặng thêm, Ứng Lê vội vàng ngăn cản: "Cậu đừng tặng nữa, tôi không có ký hợp đồng với Cilicili, số tiền này tôi không rút ra được, cậu tặng cho tôi cũng chỉ lãng phí thôi."

Một nửa phần thưởng từ fan sẽ rơi vào túi của nền tảng, 90% tài khoản của Ứng Lê đều là -20 tặng, nhưng cậu không có ký hợp đồng với Cilicili, cho nên không thể rút ra được dù chỉ một xu. ( truyện trên app T Y T )

-20: [Tăng độ hot.]

Các hiệu ứng đặc biệt cao cấp sẽ nổi lên trên tất cả nền tảng, một số người qua đường sẽ theo đó mà click vào xem.

Ứng Lê dừng một chút: "Cảm ơn."

Chủ Cilicili không có ký hợp đồng là sẽ không đưa ra vị trí đề cử, nhưng bởi vì có đến hơn hai mươi vòng đu quay, Ứng Lê lập tức được đưa vào danh sách được yêu thích của trang chủ.

"Hôm nay do không được tiện không có ca hát, cứ trò chuyện đi."

-20: [Nói chuyện gì?]

Những lời này là hỏi Ứng Lê, đây cũng là lần đầu tiên cậu phát sóng trực tiếp chỉ để tán gẫu, cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể tìm chút đề tài ở khu bình luận.

[20 làm công việc gì thế, sao mà giàu quá vậy, mỗi lần phát sóng trực tiếp đều tặng cả đống quà. ]

-20: [Ăn bám.]

[Ha ha ha ha hài hước ghê.]

[Người ta ăn bám, tôi cũng ăn bám, bám dính luôn.]

[20 nói thật đi, tặng nhiều quà cho Lê Lê của chúng ta như vậy, có phải thích anh ấy hay không? ]

-20: [Có thể cho xem không?]

"Hả?" Ứng Lê thấy đối phương gửi bình luận, không rõ lời này là ý gì.

-20 lặp lại một lần: [Có thể cho xem không?]

Ứng Lê có dự cảm không tốt, chần chờ hỏi: "Xem cái gì?"

-20: [Mặt.]

Ứng Lê bỗng dưng sửng sốt, cậu chưa từng lộ mặt ở Cilicili, phát sóng trực tiếp cũng để màn hình đen, hơn một triệu fan hiện tại đều là bị giọng ca và bài hát của cậu thu hút, vừa nghe được cậu sắp lộ mặt, bão bình luận đều trở nên phấn khích.

[A a a ô la la, Lê Lê sắp lộ mặt sao?]

[20 cũng chưa từng thấy mặt thật của Lê Lê à? Sao tôi lại không tin nhỉ.]

Ứng Lê cuộn ngón tay lại, vẫn là mở miệng từ chối: "Xin lỗi, tôi không muốn lộ mặt." Cũng không phải bởi vì cậu không dám gặp ai, mà vì cậu không muốn công khai quá nhiều về mình.

[A, đáng ghét!]

[20, cậu mau đe dọa cậu ấy đi, nếu cậu ấy không chịu lộ mặt thì cũng đừng tặng quà cho cậu ấy nữa.]

Vì để lấy lòng đại lão đứng đầu danh sách, những chủ tài khoản khác phải nói là dùng bất cứ thủ đoạn nào, đừng nói là lộ mặt, cho dù là quỳ xuống dập đầu cũng có thể xảy ra.

Từ trước đến nay -20 chưa từng đưa ra bất kỳ yêu cầu gì trong phòng phát sóng trực tiếp của Ứng Lê, lần đầu tiên nói mà còn bị từ chối, sau khi Ứng Lê nói không muốn lộ mặt càng là trực tiếp không đáp lại, khán giả đều cho rằng đại lão đã tức giận rồi.

Khu bình luận nhanh chóng được làm mới, Ứng Lê nhìn chằm chằm màn hình, mỗi một cái cậu đều nghiêm túc nhìn, nhưng lại không thấy bình luận của -20, chẳng lẽ thật sự tức giận rồi sao?

Cậu hơi khép mắt lại, trong lòng dâng lên một loại cảm xúc khác thường, nhưng khi thấy ID quen thuộc nhấp nháy ở cuối trang, loại cảm xúc này liền biến mất không thấy tăm hơi.

-20 nói: [Ừm, không lộ.]

Ứng Lê khẽ mỉm cười: "Cảm ơn."

[Không hề ép buộc, công nhận ga lăng ghê, lại rung động nữa rồi.]

[Bà rung động với cậu ấy à? Có mà bà rung động với tiền của cậu ấy thì có.]

[Nói thử xem ID của đại lão 20 có nghĩa gì vậy nhỉ? Hỏi cậu ấy thì cậu ấy cũng chưa bao giờ nói.]

[Ha ha, đó là do người ta không thèm đếm xỉa đến bà đó.]

[Lê Lê hãy hỏi giùm đi, nếu cậu hỏi thì cậu ấy chắc chắn sẽ nói.]

"Tôi hỏi thì cậu ấy sẽ nói?" Ứng Lê không biết tại sao bọn họ lại cho ra kết luận như thế này.

-20 sẽ tặng cho cậu rất nhiều quà trong phòng phát sóng trực tiếp, nhưng rất ít khi tán gẫu với cậu, thỉnh thoảng tìm cậu cũng chỉ hỏi cậu có phát sóng trực tiếp hay không, nhưng tối nay hình như đối phương lại nói rất nhiều.

Ứng Lê: "Có fan hỏi ID của cậu nghĩa là gì kìa."

-20: [Cậu muốn biết sao?]

Ứng Lê suy nghĩ một lát rồi nói: "Muốn chứ, tại thật ra tôi cũng khá tò mò."

-20: [Âm 20, cm.]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play