"Ứng Lê." Dương Hựu An chạy nhanh tới, thấy Ứng Lê vẫn chưa đi, trong lòng thầm cảm thấy may mắn.
Ứng Lê thấy cậu ta chạy vội vã như thế thì tưởng có chuyện gì xảy ra: "Làm sao vậy?"
Dương Hựu An thở dốc, đưa thứ trong tay cho Ứng Lê: "Bánh táo tàu, cậu quên mang theo rồi."
"Lúc nãy đi vội quá nên quên mất." Giọng Ứng Lê hối lỗi: "Cảm ơn nhé, làm phiền cậu quá."
Dương Hựu An nói không sao: "Để tôi tiễn cậu ra cổng trường."
"Ứng Lê!" Một giọng nam trong trẻo vang lên.
Ứng Lê theo phản xạ ngẩng đầu nhìn qua.
Dưới tán cây ngô đồng, một chàng thanh niên cao lớn đội mũ và đeo khẩu trang đang vẫy tay với cậu, ánh hoàng hôn xuyên qua những chiếc lá ngô đồng chiếu nghiêng xuống người anh ấy, kéo dài bóng dáng của anh ấy, làm cho vóc dáng càng thêm vững chãi.
Trái tim Ứng Lê đột nhiên thắt lại, cậu chạy nhanh tới: "Sao anh lại xuống xe rồi? Bị fan nhận ra thì sao đây?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT