Sau khi đi vệ sinh xong, Ứng Lê thở phào nhẹ nhõm, cậu mở cửa buồng, thấy Kỳ Tà đang rửa tay.
Nước chảy qua những kẽ tay trắng trẻo và thon dài của Kỳ Tà, anh vốn đang định cúi đầu để rửa tay, nhưng khi nhìn thấy cửa mở trong gương, anh vội vàng lấy một ít xà phòng, rửa lại đôi tay vừa mới sạch.
Trong gương phản chiếu dáng người cao lớn của Kỳ Tà cùng đôi mắt nhạt đến mức cực hạn, Ứng Lê và anh nhìn nhau từ xa.
Phía sau lớp kính mỏng, ánh mắt của Ứng Lê lóe lên, cậu nhớ lại việc mình đã mở cửa phòng Kỳ Tà, đi đến bồn rửa tay bên cạnh, giọng điệu đầy áy náy nói: "Xin lỗi, tôi không biết bên trong có người, tại tôi đang vội."
Đều là đàn ông, Kỳ Tà chắc hẳn sẽ không để tâm đâu, hồi học ở trường mọi người đều đứng thành hàng để đi tiểu, thỉnh thoảng còn đùa nhau xem ai đi xa hơn.
Nhưng nói thật, Ứng Lê thực sự khó tưởng tượng Kỳ Tà cũng đã trải qua những chuyện như vậy, vì anh trông quá lạnh lùng, có vẻ như không quan tâm đến bất cứ điều gì, đã ở bên nhau vài ngày nhưng Ứng Lê vẫn chưa nói được mấy câu với anh.
Kỳ Tà rút một tờ giấy lau tay, không có biểu cảm gì, nhìn Ứng Lê trong gương: "Ừ."
Rửa tay xong, Ứng Lê thấy Tống Tức Mặc đứng ở cạnh hành lang, ánh đèn trên trần chiếu vào mặt, vẻ mặt giữa hai hàng lông mày rất dịu dàng.
"Xong rồi à?" Tống Tức Mặc nói với giọng trêu chọc, rồi nhìn về phía sau Ứng Lê, nhướng mày nói: "Nhóm trưởng cũng ở đây à."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT