Nhà hàng mà tổ chương trình đặt cho họ rất nổi tiếng ở địa phương, tọa lạc ngay giữa sa mạc, khi họ đến thì không tính là quá muộn, hoàng hôn chưa chìm xuống, từ trên cồn cát nhìn ra xa có thể thấy một hồ nước hình lưỡi liềm rất lớn bên cạnh nhà hàng, xung quanh hồ là cỏ xanh mướt, khung cảnh đẹp đến nao lòng.
Ông chủ nhà hàng là người Hoa, sớm đã dẫn theo nhân viên đến đón họ.
Lý Xương Hoằng nhiệt tình đi lên ôm ông chủ một cái rồi giới thiệu họ, những người khác cũng lần lượt chào hỏi ông chủ.
Toàn bộ nhà hàng đều được tổ chương trình bao trọn, chỉ phục vụ riêng cho họ, nhân viên nhà hàng dẫn họ lên sân thượng ngoài trời ở tầng hai, nơi có tầm nhìn rộng mở, ngước lên có thể thấy bầu trời xanh thẳm điểm xuyết những vì sao lấp lánh, ánh đèn xung quanh hồ bỗng sáng lên hết, giống như một góc của mặt trăng trên trời rơi xuống mặt đất.
Tạ Văn Thời dựa vào lan can, nhịn không được kinh ngạc thốt lên: "Đẹp quá đi, ăn xong chúng ta xuống dưới đi dạo đi."
"Đúng là rất đẹp." Ứng Lê cũng dựa vào lan can nhìn ngắm.
Vị trí của họ là tự do lựa chọn, bàn tròn lớn, Ứng Lê ngồi cạnh Thẩm Nghiêu và Tạ Văn Thời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play