Cổ bị bóp đến phát đau, ngón tay của Kỳ Tà nhẹ nhàng cọ xát trên xương gò má nhô cao gầy gò của Ứng Lê, ý tứ mập mờ rõ ràng.
Môi Ứng Lê mím thành một đường thẳng, tiếng bước chân bên tai ngày càng gần, cậu vươn tay đẩy Kỳ Tà ra, giọng nói lạnh lùng: "Không phải, anh đừng nói những lời kỳ lạ như vậy, rất khó nghe."
Mặc dù bọn họ thực sự rất giống đang yêu đương vụng trộm, lén lút ra hôn môi khi mọi người đều đang ăn cơm.
Ứng Lê cũng không biết mình đang chột dạ điều gì, cho dù để người khác thấy họ hôn nhau cũng không có gì, nhưng cậu không muốn để cho người khác nhìn thấy, trong lòng khó chịu đến lạ, giống như bị một miếng khăn lông vừa ướt vừa dày bịt kín, không thể thở nổi.
Kỳ Tà dựa vào tường nhìn cậu, ánh đèn trên đỉnh đầu chiếu vào lông mi cậu tạo ra một vầng hào quang ấm áp, dưới mắt tạo ra một bóng đen rất sâu, ánh mắt hung dữ mà kiềm chế, bao trùm bóng tối và dục vọng chiếm hữu đáng sợ.
Ứng Lê nghiêng đầu nhìn sang bên kia, là Tạ Văn Thời đi tới.
Tạ Văn Thời hỏi: "Các anh xong rồi sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play