Vào trong xe được một lúc, Lâm Thính mới thấy Đoạn Hinh Ninh chậm rãi vén váy bước vào. Sắc mặt nàng ấy vẫn còn mang theo tức giận nhưng đã dịu đi phần nào. Có lẽ trước khi lên xe lại bị Hạ Tử Mặc giữ lại giải thích đôi lời.
Đào Chu nhanh chóng cảm nhận được bầu không khí vi diệu, lập tức cúi đầu giả vờ không thấy, rồi nhanh nhẹn bước tới đỡ rèm: “Đoạn Tam cô nương.”
Đoạn Hinh Ninh uể oải ngồi xuống bên cạnh Lâm Thính, đầu tựa sát vào vai nàng, dáng vẻ buồn bực không vui.
A hoàn hầu hạ Đoạn Hinh Ninh và Đào Chu trao đổi ánh mắt với nhau, sau đó cả hai hiểu ý rời khỏi xe để lại hai người bên trong. Không rõ Lâm Thính dùng cách gì, chỉ một lát sau đã chọc cho Đoạn Hinh Ninh bật cười.
Phía sau xe, Đoạn Linh tay nắm chặt dây cương cưỡi ngựa theo ở khoảng cách vừa phải. Nghe tiếng cười của thiếu nữ từ xa vọng lại, hắn hoàn toàn thờ ơ.
Trong xe, sau khi dỗ dành Đoạn Hinh Ninh xong, Lâm Thính vén rèm nhìn ra ngoài.
Đường trở về thành phải đi ngang qua vùng rừng núi. Những tán cây xanh ngắt có ánh nắng lác đác rải xuyên qua tạo thành những vệt sáng tối lộn xộn trên mặt đất. Cảnh tượng ấy khiến người ta hoa mắt chóng mặt, nàng đưa tay lên che trán để giảm bớt cảm giác hoa mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play