Lâm Thính cố gắng thuyết phục: “Nếu chàng không thích nghe kể chuyện, vậy thì sau khi đi tửu lâu xong, ta tự mình đi cũng được. Đến lúc đó chàng có thể về phủ trước, hoặc tìm nơi nào đó chờ ta.”
Đoạn Linh không trả lời ngay, mà hỏi lại: “Nếu quán trà đó có tiên sinh kể chuyện hấp dẫn như vậy, vậy sao hôm qua nàng lại ngủ gật?”
Nhắc đến đây, Lâm Thính bày ra vẻ mặt tiếc nuối: “Hôm qua ta vất vả lên đường suốt mấy ngày liền, thật sự quá mệt mỏi, nên nghe được một nửa đã ngủ mất rồi. Nhưng hôm nay ta nhất định sẽ nghe đến hết.”
Hắn dường như tin lời nàng: “Vậy sau khi xem xong tiết mục ở tửu lâu, ta cùng nàng đến quán trà.”
Không cần thiết phải thế đâu… Lâm Thính khuyên nhủ: “Chàng thích nghe kể chuyện sao? Nếu thật sự không thích thì không cần miễn cưỡng, đừng tự làm khó mình.”
Ánh mắt Đoạn Linh ngừng trên mặt nàng, khóe môi cong nhẹ: “Ta thích đọc sách, nhưng chưa từng nghe kể chuyện bao giờ. Thử một lần cũng không tệ, không thử sao biết thích hay không, sao có thể nói là miễn cưỡng tự làm khó mình? Chẳng lẽ là nàng không muốn ta cùng đi?”
Lâm Thính bất đắc dĩ: “… Muốn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT