Cơn gió cuốn qua hoa cỏ phát ra tiếng xào xác. Đoạn Linh giống như đứng giữa vách núi dựng đứng, bị nắng gắt chiếu đến miệng khô lưỡi đắng, trước mắt lại là một màn đen tối tăm không nhìn thấy gì. Hắn chỉ vô thức vươn tay bắt lấy một đoá hoa, trong hoa chắc hản sẽ có nước.
Đôi môi mỏng của Đoạn Linh khé nhúc nhích, dựa vào bản năng tìm tòi chạm vào hoa, rồi thật chậm chạp ngậm lấy, nhấm vào một chút ẩm ướt. Nhưng nó quá ít chẳng thể xua tan được cơn khát của hắn, cuối cùng hắn ngậm luôn cánh hoa mong có thể uống được một chút nước.
Hoa bị Đoạn Linh nuốt vào miệng, nghiền ra được chút nước hoa, cũng miễn cưỡng làm dịu cơn khát.
 Cơ thể đã nhận được chút nước, sinh mệnh đã trở lại.
 Mặc dù nắng gắt vẫn làm cháy bỏng da thịt, Đoạn Linh cũng đã thấy khá hơn nhiều. Nhưng cái cảm giác khi khát mà được uống nước ngon lại càng khiến con người ta càng muốn uống nhiều hơn, hận không thể uống đến say sưa thỏa thích. Hắn tiếp tục ngậm lấy hoa, uống hết chất lỏng ít ỏi của bông hoa vào miệng.
 Lâu dần, hoa càng tiết ra nhiều chất lỏng hơn, Đoạn Linh cảm nhận được, yết hốc chuyển động lên xuống nuốt toàn bộ vào. Bất chợt có một bàn tay kéo hắn từ núi cao dựng đứng ra ngoài, giống như muốn cứu lấy hắn.
Hắn mở mắt ra, tầm mắt dần dần tập trung lại, nhìn rõ người đã kéo hắn ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play