Đoạn Linh rời khỏi giường, hắn đứng dậy thắt chặt đai lưng, chỉnh trang y phục, trông như chẳng có chút dao động nào trong cảm xúc, vẫn ung dung trấn định như thường lệ: "Bắc Trường Nhai có đại phu túc trực, chờ chút, ta đi gọi người đến."
Lâm Thính lấy ra một chiếc khăn che mặt, vẫn duy trì khoảng cách an toàn với hắn.
Hắn cài trâm ngọc l buộc lại mái tóc dài, nhìn nàng hỏi: "Nàng cách xa ta như vậy làm gì? Nàngvà ta đã cùng giường chung gối ba đêm, nếu bệnh này có thể lây cho ta thì sớm đã lây rồi."
Nói cũng có lý, Lâm Thính không lùi về góc phòng nữa, tìm một chỗ ngồi xuống: "Ngài ra ngoài nhớ mang khăn che mặt." Nàng không muốn mình truyền bệnh cho hắn, rồi hắn lại lây sang người khác.
Đoạn Linh mang khăn che mặt rời khỏi phòng.
Lâm Thính ngồi trong phòng thấp thỏm không yên. Vốn tưởng rằng hôm nay có thể rời khỏi Bắc Trường Nhai để về Lâm phủ gặp mẫu thân, ai ngờ lại phát sốt. Hy vọng đây chỉ là phong nhiệt thông thường, không phải ôn dịch.
Nàng lấy ra một mặt dây chuyền hình Thần Tài, chắp tay thành kính cầu nguyện, miệng lẩm bẩm: "Thần Tài phù hộ, ngàng vạn lần đừng để ta mắc ôn dịch, ngàn vạn lần đừng để ta mắc ôn dịch, chỉ cần là phong nhiệt bình thường thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play