Ánh trăng trải dài như nước bao phủ khắp kinh thành. Đông Nhai và Bắc Trường Nhai bị phong tỏa nên lặng yên như mặt nước chết. Trong khoảng lặng ấy, Lâm Thính khẽ thò đầu ra ngoài, vượt qua cửa sổ nhìn xuống con phố dài bên dưới.
Đoạn Linh đưa Kim An Tại rời đi đã ba khắc, chẳng biết đã an bài xong chưa.
Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ hồi lâu. Ngày mai nàng có thể rời khỏi Bắc Trường Nhai rồi, nhưng lại đổi thành Kim An Tại phải ở đây đủ ba ngày mới có thể rời đi. Hơn nữa sau chuyện của Kim An Tại, tối này Đoạn Linh liệu có quay lại t hay không?
Nàng nên đợi hắn trở về rồi mới nghỉ ngơi hay không đợi nữa? Nhưng hắn cũng chưa chắc đã quay lại.
Ngay lúc Lâm Thính đang mơ màng buồn ngủ, Đoạn Linh trở về. Nàng lập tức tỉnh táo chạy tới, ân cần rót cho hắn một chén nước. Dù sao hắn cũng đã giúp bằng hữu của nàng là Kim An Tại, tự tay rót nước cho hắn là điều nên làm.
Nàng hỏi: “Thế nào rồi?”
Nàng lo lắng trong lúc Cẩm Y Vệ ghi chép thân phận của Kim An Tại sẽ phát hiện điều gì không ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT