Chỉ là Chu thị đối với giọng nói của Thẩm Nhược Hoa đã vô tri vô giác, gần ba canh giờ giày vò làm cho nàng đã hao hết sạch khí lực, chỉ có thể mềm nhũn nằm ở trên giường. Mấy bà đỡ vây quanh nàng cũng thúc thủ vô sách, các bà chỉ biết vỡ ối thì nên vào xương chậu, nào đã từng thấy đứa nhỏ vỡ ối như vậy còn chưa vào xương chậu, nước ối cũng sắp chảy hết, còn không thấy đầu đứa nhỏ, xem tình hình sợ là sẽ không tốt, mỗi người đều thầm oán mình, bắt đầu không nên nhận nhiệm vụ đỡ đẻ lần này, đều là tham lam bạc của Phúc vương phủ cho nhiều, lần này sợ là rước lấy Đại họa.
Thẩm Nhược Hoa đưa tay thử mạch đập của Chu thị, đã vô cùng suy yếu, nhìn lại đám nha đầu lau sạch máu tươi của Chu thị, xem ra nước ối đã chảy khô. Nếu kéo dài thêm nữa thì tính mạng của Chu thị và đứa trẻ trong bụng sẽ khó giữ được.
Nhóm bà đỡ không rõ vì sao lúc này lại để một cô gái trẻ đi vào, nhìn cách ăn mặc của Thẩm Nhược Hoa chỉ sợ cũng là phu nhân trong phủ nào đó, nhìn tuổi chắc là còn chưa sinh đẻ. Nhưng không biết có thể giúp đỡ được gì. Nhưng thấy nàng đi vào phòng sinh đã loạn thành một đống, nhìn một chậu máu tươi lại không có nửa điểm e ngại, thần sắc bình tĩnh, còn có thể ngồi vững vàng bắt mạch cho Thế tử phi, xem ra càng giống như là một vị nữ Đại phu.
Thu tay lại, Thẩm Nhược Hoa đi tới mở bọc quần áo mình mang đến, bên trong là đồ nàng đã chuẩn bị sẵn cho mọi người, đều là chuẩn bị theo bộ dụng cụ trước đó ở điện Từ Minh thường dùng, lúc này là thời điểm cần dùng đến. Bao quần áo không lớn nhưng chứa không ít đồ vật, các bà đỡ nhìn thấy hiếm lạ. Ngoại trừ đủ loại bình lọ lọ, còn có một bộ ngân châm chế tác tinh tế, cùng một cái túi giấy dầu, thật sự là khiến mấy bà đỡ nhìn hồ đồ, nhìn bình lọ lọ cùng ngân châm, chẳng lẽ vị phu nhân này thật sự là nữ Đại phu?
Thẩm Nhược Hoa lại không để ý tới suy đoán của bọn họ, mở bộ ngân châm kia, lấy ra mấy cây, châm vào mấy huyệt vị của Quan Nguyên, Tam Âm giao của Chu thị, dặn dò nha đầu bưng nước ấm và khăn mặt tới, vén tay áo lên, lau mồ hôi trên trán Chu thị, châm vào huyệt Nhân Trung của nàng, trong miệng kêu: "Thế tử phi tỉnh lại đi, không thể ngủ! Tỉnh lại đi!"
Ngân châm của nàng tựa hồ có tác dụng, Chu thị đã thoát lực nửa mê nửa tỉnh vậy mà chậm rãi mở mắt ra, mơ mơ màng màng nhìn thấy Thẩm Nhược Hoa trước mặt, trên khuôn mặt tái nhợt lộ ra thần sắc kinh ngạc, yếu ớt nói: "Là... Tam phu nhân..."
Thẩm Nhược Hoa ngừng lời của nàng, cau mày nói: "Thế tử phi trước đừng nói chuyện, giữ lại khí lực một hồi còn phải dùng sức!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play