Vỡ ối hơn hai canh giờ, hài tử còn chưa vào xương chậu, quả nhiên là khó sinh! Sắc mặt Thẩm Nhược Hoa khó coi đến cực điểm, mang theo ma ma lên xe ngựa, bảo xe ngựa của Phúc Vương phủ tới đi theo phía sau, liền phân phó nhanh chóng đi Phúc Vương phủ. Bụng của Thế tử phi Chu thị quá lớn, dẫn đến còn chưa đủ tám tháng đã vỡ ối, hài tử trong bụng còn chưa vào xương chậu, căn bản không cách nào thuận lợi sinh ra, một khi nước ối trong bụng khô, hài tử trong bụng cũng không giữ được, mà nàng cũng sẽ bởi vì xuất huyết nhiều mà chết, đó mới thật sự là thảm kịch mẹ con đều chết.
Thẩm Nhược Hoa hỏi ma ma của Phúc Vương phủ mấy vấn đề, không nói nữa, cau mày ngồi trong xe ngựa, chờ đến Phúc Vương phủ xem tình hình cụ thể.
Vị ma ma kia trong lòng lại bất ổn, thế tử phi sinh hơn hai canh giờ đứa nhỏ cũng còn chưa từng vào xương chậu, các bà đỡ đều gấp đến đầu đầy mồ hôi, lại vô kế khả thi, Phúc vương phi đã sớm sai người mời Lý viện sử của thái y viện đến, lại cũng chỉ có thể ở ngoài phòng sinh cách cửa hỏi bà đỡ, nghe nói là tình hình như vậy, cũng gấp không biết làm sao cho phải, Phúc vương phi và thế tử truy hỏi mãi, mới nói bởi vì quá sớm, đứa nhỏ chưa vào xương chậu, đã là khó sinh, bây giờ chỉ mong đứa nhỏ trong bụng thế tử phi có thể bị xâm nhập sản đạo, mới có hy vọng sinh ra, hắn cũng không có cách gì tốt. Cái này cũng chính là nói, chỉ có thể nghe theo mệnh trời.
Phúc Vương phi nghe Lý viện sử nói xong, suýt chút nữa té xỉu trong ngực nha đầu, Thế tử càng gấp đến độ muốn vào phòng sinh, còn là bị đám bà tử liều mạng ngăn lại, trong phủ loạn thành một đoàn. Vẫn là Thế tử phi tự mình kéo bà tử sinh cùng, chưa từng nói gì khác, chỉ dặn người nhanh chóng đi Quảng Bình Hầu phủ mời Tam phòng phu nhân Thẩm thị đến Vương phủ, chỉ nói một câu như vậy lại đau nói không ra lời, gần như muốn ngất đi.
Phúc Vương phi nghe bà tử chuyển cáo, mặt đầy buồn bã, nghe trong phòng sinh kêu đau hết tiếng này đến tiếng khác, chung quy vẫn là không đành lòng cự tuyệt, gật đầu: "Đi mời tới đây đi." Mặc kệ là bởi vì cái gì, có thể để cho con dâu trong lòng an ủi chút cũng là tốt.
Nhưng vị ma ma này nhìn Thẩm Nhược Hoa trước mắt, trong lòng lại thầm nghĩ, một vị phu nhân trẻ tuổi như vậy, nhìn thân kiều thịt quý, cũng là người chưa từng sinh con, dù đi thì có thể giúp đỡ được cái gì? Thế tử phi cũng không biết là tin lời nàng nói gì, liền đồng ý để nàng đi qua Vương phủ chiếu ứng.
Xe ngựa dừng lại trước cửa Phúc Vương phủ, vị ma ma kia cũng không dám chậm trễ, dẫn Thẩm Nhược Hoa đi thẳng vào Phúc Vương phủ, đi về phía nội viện. Còn chưa vào đến viện của Thế tử phi, đã nhìn thấy nha đầu bà tử đi tới đi lui vẻ mặt lo lắng, có người cầm phương thuốc đi lấy thuốc, có người bưng lư hương đến dâng hương cầu Bồ Tát phù hộ, đều là bận rộn chân không chạm đất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play