Thuốc Thẩm Nhược Hoa đưa rất nhanh đã có chút tác dụng, tiếng thở dốc của Tề Minh Duệ dần dần bình phục lại một chút, hắn mở mắt nhìn Thẩm Nhược Hoa, nhíu nhíu mày, tình hình trước mắt sợ là không thể suy nghĩ nhiều hơn. Nếu không nhanh chóng rời khỏi nơi này, vẫn sẽ bị đám người kia hãm hại.
"Từ cửa sổ phía sau này nhảy ra chính là bồn hoa ở hậu viện, đi dọc theo bồn hoa một đoạn là đến phòng khách bày tiệc mừng thọ của bọn họ, ngươi có thể nhảy ra ngoài không?" Tề Minh Duệ chỉ vào cửa sổ nho nhỏ bên cạnh giường.
Thẩm Nhược Hoa gật đầu, lại nghi ngờ nhìn hắn: "Ngươi không đi sao?"
Trên khuôn mặt lạnh lùng của Tề Minh Duệ bình tĩnh: "Ngươi đi đi, ta không có việc gì."
Thẩm Nhược Hoa cắn môi, thấp giọng nói: "Ngươi cẩn thận." Mặc dù không quen biết hắn. Nhưng cũng coi như là người từng bị tính kế, thân thế của trưởng tử Anh Quốc Công này cũng thật sự đáng thương, mẫu thân mất sớm, phụ thân đối với hắn còn không bằng người xa lạ, còn bị người trong phủ mình tính kế, cũng thật sự là làm khó hắn.
Nàng cẩn thận xuống giường, cắn răng đi tới bên cửa sổ nhỏ, nhấc chiếc váy mai mỏng manh vốn chật chội lên, nhẹ nhàng đạp lên bàn và tú đôn bên cửa sổ rồi trèo lên cửa sổ, quay đầu lại nhìn Tề Minh Duệ đã ngồi dậy, nhảy ra ngoài.
Sau cửa sổ quả nhiên là một bồn hoa, cũng không có người canh giữ ở chỗ này, ước chừng cũng không tin Thẩm Nhược Hoa và Tề Minh Duệ đã bị đánh bất tỉnh còn có sức để trốn thoát. Thẩm Nhược Hoa sửa sang lại quần áo, bước nhanh theo đường mòn bên cạnh bồn hoa đi về phía phòng khách náo nhiệt nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT