Mấy chục cái rương hòm được bày chỉnh tề trong khố phòng, bên trong có rất nhiều đồ bao gồm cả của hồi môn ban đầu của Thẩm. Nhưng thế tử phu nhân Trần thị dẫn theo Thường ma ma ở Lê Thanh Viễn tìm kiếm hồi lâu mới gom đủ. Không ít vải vóc trên danh sách của hồi môn đã được dùng làm quần áo cho lão phu nhân, vẫn là Trần thị dặn dò người đi Vinh Xương Bố Trang của Nam Huân Phường đưa về, còn có trang sức của hồi môn, vốn cũng chỉ còn lại không đến một phần ba ở trong bàn trang điểm. Lúc này đã lấy về không thiếu một món từ Lê Thanh viện, Quỳnh Hoa viện và Quỳnh Ngọc viện. Thậm chí còn có một đôi khảm tóc mai Bảo Phúc từ trên đầu lão phu nhân lấy xuống, chọc cho lão phu nhân tức giận nói không ra lời, thật sự đã để các nha đầu đỡ về nghỉ ngơi.
Hạ ma ma nhìn hồi môn trong khố phòng, ngây ngốc nói không ra lời, nương tử nhà mình cứ như vậy nói hai ba câu bức bọn họ đem hồi môn tham ô nguyên dạng đưa trở về? Bà nhìn dáng vẻ Thường ma ma không hề sợ hãi nên bà thật sự cho rằng không lấy lại được nữa, ngay cả chút ít còn sót lại này cũng không giữ được. Ngày sau chỉ có thể để cho người trong Hầu phủ ức hiếp nhưng kết quả này thật sự vượt quá dự liệu của bà.
Thẩm Nhược Hoa liếc nhìn tấm ngân phiếu Trần thị sai người đưa tới. Sợ là phải đưa gấp, trong Hầu phủ này cũng không có nhiều bạc như vậy, đều là lấy từ trên sổ sách công của cửa hàng ra từng tấm ngân phiếu một trăm lượng. Cộng thêm khế đất điền trang đưa tới, ước chừng có một chồng lớn. Nàng không khỏi nở nụ cười, xem ra lần này lão phu nhân đã xuất huyết nhiều, sợ là phải đau đầu một hồi lâu.
Nàng nói với Hạ ma ma: "Ngày mai để Lý Trung Hải tới phủ, ta có việc muốn dặn dò hắn." Tuy rằng hồi môn tạm thời cầm về nhưng người trong phủ này đều nhìn chằm chằm vào, nàng không cho rằng lão phu nhân sẽ đồng ý từ bỏ, chỉ sợ là chờ có cơ hội liền sẽ mạnh mẽ đoạt lại.
Trở về phòng, tiểu nha đầu liền tới bẩm báo: "Quế di nương đến thỉnh an phu nhân."
Sắc mặt Hạ ma ma có chút khó coi, vừa rồi Đông sương phòng này náo động lớn như vậy, Tây sương phòng và Nam sương phòng đều giống như chưa từng nghe thấy, ngay cả hỏi cũng không hỏi một tiếng. Liên di nương thì cũng thôi đi, từ trước đến nay là xinh đẹp không tuân thủ quy củ nhưng Kim Quế xuất thân là nha đầu hồi môn của nương tử, lại là nương tử tự mình nâng phòng cho nàng, nàng mới có thể thành di nương. Thế mà cũng giả câm giả điếc, không chịu hỏi đến chút nào.
Bà đỡ Thẩm Nhược Hoa nằm xuống giường nhỏ, mở miệng nói: "Có cần đuổi nàng ta về không?" Thân thể nương tử mới tốt, lại bị người Hầu phủ giày vò một phen như vậy, nên nghỉ ngơi cho tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT