Trần thị ngây ngẩn cả người, lúc này viết hưu thư cho Thẩm Nhược Hoa, coi như thật sự hoàn toàn trở mặt.
Lão phu nhân thấy nàng không có động tĩnh, nóng nảy: "Còn không mau đi? Chẳng lẽ phải chờ Cẩm Y vệ tới tận cửa sao?!" Bà lại quay sang nói với Thường ma ma: "Ngươi đi bảo Quỳnh Bích viện mau phong ấn hết của hồi môn và sổ sách của nàng ta, đưa đến Lê Thanh viện." Nếu một lát nữa Cẩm Y vệ muốn tới đây kê biên tài sản, nói đều là đồ vật của Hầu phủ, không có nửa điểm quan hệ với Thẩm thị.
Thường ma ma đáp ứng rất lưu loát, khuỵ gối xuống: "Nô tỳ đi sai người đưa đồ đến, lại để nha đầu Quỳnh Bích viện thu dọn quần áo của nàng ta. Nếu có người tới hỏi liền nói đã sớm muốn đưa trở về Bảo Định phủ rồi." Khóe miệng bà ta có nụ cười không giấu được. Theo bà ta thấy, Thẩm thị rơi vào kết cục này, cũng coi như báo ứng lúc trước làm nhục bà ta.
Lão phu nhân nhẹ gật đầu, nhớ tới Thẩm gia là không che giấu được chán ghét: "Đem nha đầu và bà tử bên người nàng ta đuổi đi, không được ở lại Hầu phủ. Nếu Cẩm Y vệ hỏi tới cũng không bị liên lụy Hầu phủ." Bà là lão phu nhân Quảng Bình Hầu phủ, Hầu phủ cũng không còn là Tiết gia lúc trước bị đoạt tước, mất gia sản. Bà không muốn nhớ lại lúc trước ở Thẩm gia ăn nói khép nép xin Thẩm Quân Nho giúp đỡ khơi thông quan hệ nghĩ cách phục tước vị, càng không nguyện ý thừa nhận nếu không có Thẩm gia giúp đỡ, chỉ sợ hiện tại Tiết gia vẫn là bộ dáng chán nản khó khăn lách vào trong Xương Bình tổ trạch sống qua ngày.
Trần thị đành phải đáp ứng, lui ra ngoài, sai người đi Hàn Lâm viện mời Tiết Văn Hạo trở về. Chỉ là nàng quyết định chủ ý chỉ mời người trở về, chuyện hưu thư vẫn là do lão phu nhân nói. Một trưởng tẩu như nàng sao dễ xen vào chuyện phu thê Tam phòng.
Thường ma ma khí thế hùng hổ dẫn theo nhiều nha hoàn bà tử đi về phía Quỳnh Bích viện, vào cửa viện không nói hai lời, cao giọng phân phó: "Đi xem kỹ nhà kho, lát nữa sẽ dọn dẹp sạch sẽ rương hòm rồi mang đi!" Lại phân phó những người còn lại vào trong phòng thu dọn đồ đạc.
Chỉ là hôm nay Đông sương phòng Quỳnh Bích viện sớm đã không còn tản mạn như lúc Thẩm thị còn đang bệnh, khắp nơi đều có bà tử trông cửa và nha đầu đang trực. Bọn họ muốn xông vào đều bị người ngăn cản, Thường ma ma không khỏi giận dữ: "Ai cho các ngươi lá gan dám ngăn cản, đây là lão phu nhân phân phó, phải đem đồ đạc của Quỳnh Bích viện thu dọn xong đưa đi Lê Thanh viện."
Hạ ma ma nhận được bẩm báo, cùng Yêu Đào ra khỏi phòng vội vàng tới đây, liền nhìn thấy Thường ma ma mang theo hơn mười bà tử nha đầu một bộ dáng vênh váo hung hăng, xắn tay áo lên muốn xông vào nhà kho dời đồ, nhất thời tức giận đến sắc mặt xanh xao, bước nhanh tiến lên ngăn lại: "Đây là muốn làm cái gì? Sao dám ở chỗ này náo loạn lên!"
Thường ma ma thấy nàng ta đến, cười âm hiểm nói: "Ngươi đến đúng lúc lắm, mau giao sổ sách ra đây! Lão phu nhân dặn dò, bảo bà tử nha đầu xuất giá từ phủ Bảo Định thu dọn hành lý cút hết ra khỏi Hầu phủ đi, không được ở lại trong phủ!" Bà ta chỉ chỉ khố phòng đóng chặt cửa: "Về phần vật trong khố phòng này, lão phu nhân sẽ bảo quản tốt, không cần các ngươi phí tâm."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT