Trần thị vội vàng dẫn thị nô tỳ đi Lê Thanh viện, Thường ma ma tươi cười chào hỏi: "Thế tử phu nhân tới, vừa rồi lão phu nhân còn nhắc tới, nói là lúc trước thả ra ba ngàn lượng bạc, tiền lãi đã đưa trở về. Qua hai ngày nữa lễ mừng thọ của lão phu nhân Phủ Anh Quốc Công phải thêm một phần so với lệ cũ mới tốt."
Trần thị giật giật khóe miệng: "Thọ lễ là đã sớm chuẩn bị xong, so với thọ thần của Đại phu nhân Kính Quốc Công Phủ nhiều hơn một phần, một hồi liền đem tờ đơn đưa tới cho lão phu nhân xem qua."
Thường ma ma cười rạng rỡ: "Vẫn là lão phu nhân và thế tử phu nhân nghĩ giống nhau. Lão phu nhân cũng nói phủ Anh Quốc Công không thể so với các phủ khác, đều là những phủ tốt nhất với Khang Vương điện hạ và trong phủ chúng ta. Ngày sau còn phải dựa vào bọn họ giúp đỡ, lễ nhiều người không trách cũng là lẽ đương nhiên."
Bà ta nói xong, một bên dẫn Trần thị đi vào trong phòng: "Nhìn nô tỳ già rồi hồ đồ rồi, bên ngoài gió lớn, kính xin Thế tử phu nhân mau mau vào phòng nói chuyện, lão phu nhân vừa mới nghỉ ngơi, đang lúc có tinh thần đấy."
Lão phu nhân đang ở trong phòng cầm phật châu, nhắm mắt thấp giọng tụng kinh. Đây là bài học mỗi ngày của bà, bà là cư sĩ Thiện Tín nổi danh ở kinh đô, một năm có hơn phân nửa quang cảnh đều là ăn chay tụng kinh cầu phúc, đối với kinh Phật cũng là thuộc lòng, thường thường đi Minh Quang tự dâng hương chép kinh thư đưa đi thờ phụng, lúc nào cũng khuyên người ta hướng thiện tín Phật, lại là bộ dáng mặt mũi hiền lành, phủ công hầu quý đều nói Quảng Bình Hầu phủ lão phu nhân là một vị Bồ Tát sống.
Nghe được động tĩnh phía sau, lão phu nhân chậm rãi mở mắt, buông xuống phật châu cùng kinh thư trong tay, nhìn về phía Trần thị: "Chuyện gì vội vàng hoang mang hoảng hốt như vậy." Bà liếc mắt nhìn ra Trần thị lo lắng, có vài phần không vui nói. Đối với Trần thị, bà từ trước đến nay đều chướng mắt. Nếu không phải lúc trước bị đoạt tước, lại là tìm bù phòng cho Tiết Văn Hoài, tức phụ trưởng phòng này vô luận như thế nào cũng sẽ không là lão cô nương xuất thân từ gia chủ bộ Thất phẩm của Uyển Mã tự, chỉ là so với tức phụ Nhị phòng Diêu thị sau này tái giá, Trần thị cũng coi như thông minh, làm việc cũng còn có chừng mực, lúc này mới không có quá mức bắt bẻ nàng ta.
Trần thị nhìn Thường ma ma một cái, Thường ma ma khoát tay áo, để tiểu nha đầu hầu hạ trong phòng đi xuống, chỉ để lại nàng ở trong phòng hầu hạ lão phu nhân và Trần thị.
Trần thị lúc này mới có mấy phần không kiềm chế được lo lắng, mở miệng nói: "Lão phu nhân, vừa rồi Cẩm Y vệ tới phủ, mang Tam đệ muội đi."
Lão phu nhân và Thường ma ma đều bị hù dọa giật mình, lão phu nhân lập tức mặt như màu đất, nhìn chằm chằm Trần thị có chút dồn dập nói: "Cẩm Y vệ đến trong phủ?" Ba chữ kia nàng ta cũng không dám nói nhiều.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT