Sắc mặt Đông Bình Vương tái nhợt, ngồi trong phòng khách, âm lãnh nhìn yến hội trống rỗng, phía trên bàn tiệc hoàn toàn không còn náo nhiệt như vừa rồi, các tân khách đều đã bị chuyện nội viện hỏa hoạn dọa đến mức vội vàng cáo từ nhao nhao trốn ra khỏi Vương phủ, mà lúc này thế tử Chu Kỳ Hữu đi đón dâu còn chưa có mang theo người nên mang về Đông Bình Vương phủ. Hết thảy đều rối loạn, làm rối loạn tất cả sắp xếp của hắn!
Thân tín phục vụ đi theo phía sau hắn rất lo lắng hỏi: “Vương gia, bây giờ nên làm thế nào cho phải? Có cần để cho người bắt bọn hắn lại không?” Nghĩ biện pháp đem đám người này lưu tại Đông Bình vương phủ mới là một bước trọng yếu nhất của lần động thủ này, chỉ cần khống chế bọn hắn, kinh đô sẽ nằm trong lòng bàn tay.
Đông Bình Vương ánh mắt tàn nhẫn: “Ngu xuẩn, hiện tại có thể bắt được bọn họ sao? Cho dù là bắt được cũng không còn kịp rồi!” Hắn trầm giọng nói: “Đi cho người ta điều tra thêm nội viện hoả hoạn là làm như thế nào, có phải có người cố ý làm hay không?” Nếu như là như vậy, có nghĩa là có người biết, như vậy bọn họ một chút cũng không thể chậm trễ, chỉ có thể lập tức động thủ.
Mặc dù hắn cho người đi thăm dò nhưng tuyệt không tin tưởng sẽ là vô duyên vô cớ nổi lửa, trong lòng hắn hoài nghi là Phúc Vương phi cùng Thẩm Nhược Hoa, bọn họ trước đó đi Lạc Hà viện, mặc dù không có vào phòng nhưng khó đảm bảo có phải phát hiện cái gì hay không.
“Đi, lại cho người đi đưa tin cho Thế tử, để hắn lập tức dẫn người đi vào trong cung, không chậm trễ một giây phút nào.” Đông Bình Vương không còn kiên nhẫn, thế cục trước mắt cũng không chậm trễ được nữa.
Trở về trên xe ngựa Anh Quốc Công phủ, Phó thị vẻ mặt khó coi, trong lòng rất không thoải mái. Lúc trước bà ta thật vất vả mới nghĩ hết biện pháp để làm quen với Kính Quốc Công lão phu nhân, cùng bà ta đánh mấy vòng bài lá, thua không ít bạc, được lão phu nhân yêu thích, muốn mượn cơ hội ở trước mặt Kính Quốc Công lão phu nhân mách lẻo về Thẩm Nhược Hoa, mượn miệng Kính Quốc Công lão phu nhân để cho thanh danh bất hiếu của Thẩm Nhược Hoa ngồi vững, ngày sau cho dù Thẩm Nhược Hoa được trong cung coi trọng cũng không dám lại tùy tiện ngỗ nghịch ý tứ của bà ta, chỉ có thể nhẫn nhịn nhường bà ta.
Thế nhưng không nghĩ tới, bà ta còn chưa kịp động tâm tư, phía sau hoa thính lại toát ra khói đặc, các nha đầu một mảnh bối rối, kêu la lên đi lấy nước, dọa cho tất cả các phu nhân trong hoa thính đều hoa dung thất sắc ngã loạn loạn, bà ta cũng bị dọa đến tay chân run rẩy, đỡ nha đầu liên tục phân phó, muốn nha đầu mau mau đỡ bà ta hồi phủ, cũng không kịp nghĩ biện pháp làm khó Thẩm Nhược Hoa, ngược lại làm hỏng dự định ban đầu của bà ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT